CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 34

Lúc nãy, trong lúc họ còn đang bận tán gẫu với nhau, hai hàng binh sĩ

thật dài đã hiện ra từ phía au lưng họ, đám lính này có nhiệm vụ bảo vệ tòa
lâu đài nhỏ, ngăn cản đợt tấn công của đám kia, lúc này vừa thật sự bắt đầu.
Thế là họ bị kẹt giữa hai cánh quân trên bãi chiến truờng, ông Pickwick và
hai người bạn đành đứng trơ mắt ra, không còn lối thoát.

- Hoi! - Những sĩ quan của đám tấn công thét lớn.

- Hãy mau rời khỏi nơi này ngay! - Các sĩ quan phòng thủ lâu đài cũng

thét to không kém.

- Chúng tôi phải đi đâu bây giờ? - Ba hội viên Hội Pickwick đồng loạt

gào lên.

- Hoi! Hoi! Hoi! - Đó là những tiếng thét trả lời cho câu hỏi của họ.

Rồi thời khắc hỗn loạn thực sự diễn ra; một tiếng thét lớn dội lên, tiếng

những cơ thể rơi xuống, những giọng cười khả ố... rồi sáu ngàn binh sĩ cách
đó chừng năm chục mét tràn tới... và ba người đàn ông quý phái nằm ngửa
phơi bụng, chân tay run rẩy loạn xạ lên trời...

Ông Winkle ngồi lên, với một cái khăn tay lụa màu vàng, tìm cách ngăn

chặn dòng máu đỏ tươi đang chảy ra từ hai lỗ mũi mình. Đến lúc mở mắt ra,
ông quá đỗi ngạc nhiên khi trông thấy vị lãnh đạo khả kính của ông cách đó
mấy bước, đang lệt bệt chạy theo sau cái nón của ông đang nhảy múa vui vẻ
trước mặt.

Không có gì buồn cười bằng khi thấy một người làm rớt nón! Để nhặt lại

cái nón, ông ta phải giữ một thái độ xem thường chuyện ấy, và cũng không
được tỏ ra bối rối. Nếu chạy theo cái nón nhanh quá, ông ta sẽ xéo lên nó và
làm cho nó bẹp dúm. Nhưng nếu ông ta chạy khôn đủ nhanh, cái nón sẽ cứ
trêu ngươi trước mặt không sao chịu được. Ông ta phải không rời mắt khỏi
cái nón, đuổi theo nó với thái độ thận trọng của một thợ săn bám theo con
mồi, rồi thì ông ta phải thình lình phóng chúi tới, chộp lấy nó, và sau đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.