CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 48

chốn; nhưng chẳng lâu lắc gì, sự hài lòng của họ cũng tiêu tan phần lớn khi
họ nhìn lại vẻ bề ngoài lôi thôi lếch thếch của mình. Ai nấy đều có cảm giác
mình chẳng khác gì một lũ điên với quần áo rách xơ xác mặt mũi trầy trụa,
giày ngập bùn sình; và, trên hết mọi chuyện lại kèm theo con ngựa vô dụng!
Ông Pickwick không ngớt nguyền rủa con vật một cách ghê gớm! Lúc ông
đưa mắt nhìn nó, đầu ông căng cứng những ý nghĩ căm hờn và ước muốn
trả thù rửa hận. Thực ra thì ông đang tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra với ông, nếu
ông tìm cách cắt họng con ngựa? Đúng lúc ấy, hai bóng người hiện ra chỗ
khúc quanh co đường. Chính ông Wardle và anh chàng nô bộc trung thành,
anh mập Joe.

- Các ông đã đi đâu vậy? - Ông già chủ nông trại hỏi với giọng thân

thiện - Tôi đợi các ông suốt cả ngày nay. Chà, trông các ông có vẻ mỏi mệt
dữ à. Có chuyện gì phải không? Vì sao mà lầy lụa lấm lem khiếp đến thế
này? Lật xe hả? Ồ, đừng lo. Chuyện tai nạn kiểu đó trong vùng vẫn thường
xảy ra như cơm bữa mà. Joe! Thức dậy, thằng rởm. Dẫn con ngựa của quý
ông ra sau nhà, nhớ cho nó ăn đấy.

Ông Wardle đưa mấy ông khách của mình vào nhà bếp.

- Trước hết, chúng tôi phải tẩy sạch các ông đã - Ông ta nói - Rồi sau đó,

tôi sẽ giới thiệu các ông với cả nhà tại phòng khách. Emma, đem rượu
brandy lại đây; Jane, đem kim chỉ lại đây. Còn cô, Mary, lấy cho cúng tôi ít
nước nóng và mấy cái khăn bông. Nhanh chân lên, các cô gái của ta!

Các cô gái lăng xăng, ai lo việc nấy. Vừa đúng lúc đó, hai gã lực điền

vạm vỡ hiện ra với bàn chải trên tay; một gã thình lình chộp lấy cườm chân
ông Pickwick, chải lia lịa đội giày của ông cho tới lúc mấy ngón chân của
ông nóng đỏ lên; trong khi đó, gã kia tấn công ông Winkle với bàn chải
quần áo vừa bự vừa nặng, hắn chải mạnh bạo chẳng khác gì chải bùn trên
mình ngựa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.