CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 55

mặt, đang lè nhè hứa hẹn một tình bạn bền bỉ như sự trường tồn của trời đất.
Ông Winkle, một cánh tay quàng quanh cái đồng hồ cổ lỗ sỉ tám - ngày -
mới - lên - dây - một lần, đang oang oang tuyên bố ông sẽ giết bất kỳ kẻ nào
dám táo gan bảo ông đi ngủ giờ này. Còn ông Snodgrass đang ngồi trên một
cái ghế dựa, trông ỉu xìu và thảm hại như bạn có thể tưởng tượng ra được.

- Có chuyện gì vậy? - Các bà hỏi nhau.

- Chẳng có gì hết! - Ông Snodgrass đáp - Tôi bảo mà, Wardle! Bọn

chúng ta đâu có làm điều gì bậy bạ, phải không nào?

- Tôi hy vọng vậy - Ông chủ nhà hăng hái nói - các người thân mến, đây

là ông bạn của tôi, ông Jingle... tôi muốn nói là bạn của ông Pickwick, tên
ông ta là Jingle. Chúng tôi gặp ông ta ở lữ quán. Ông ta đến đây và ở lại với
chúng ta.

- Thưa cô Wardle, cô không nghĩ là tất cả các ông ấy đều cần phải đi ngủ

sao? - Cô hầu gái Emma đề nghị - Hai thanh niên sẽ đưa họ lên lầu ạ.

- Còn lâu tôi mới đi ngủ à. - Ông Winkle nói giọng quả quyết.

- Đứa nào đưa tôi lên lầu, nó sẽ chết ngay với tôi! - Ông Pickwick tuyên

bố, miệng vẫn mỉm cười.

- Hoan hô! - Ông Winkle hô lớn.

- Thì hoan hô chứ sao! - Ông Pickwick hét càng lớn hơn ông kia và ném

cái nón của mình xuống sàn nhà, tháo luôn cặp kính ném tiếp theo lên trên
cái nón, rồi đứng cười ha hả đầy vẻ khoái trá về hành động khôn ngoan của
mình.

- Chúng ta phải làm thêm một chai nữa mới được - Ông Winkle nói,

nhưng giọng ông cứ nhừa nhựa dần đi sao mỗi tiếng nói. Rồi cái đầu ông ta
ngoẹo xuống ngực, giọng nói cuối cùng trở thành một hơi thở phều phào -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.