CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 61

- Ông có thể cho tôi mượn tạm mười đồng... chỉ ba ngày thôi. - Gã kép

hát Jingle nói, hắn chộp ngay lấy cơ hội hiếm có.

Ông Tupman đếm tiền, thả vào bàn tay ông bạn quý của mình, rồi cả hai

trở lại tòa nhà lớn. Liên tiếp hai ngày sau đó, ông Tupman lúc nào cũng tỏ
ra hết sức chú ý đến Emily; trong lúc gã kép hát không ngớt trao đổi thậm
thụt với bà cô Rachel Wardle cả ghen. Vào ngày thứ ba chuyện rắc rối bùng
ra.

Bữa xúp tối đã dọn xong, ghế được bày sẵn sàng quanh bàn ăn, những

chai rượu và ly cốc đều nằm đúng chỗ của chúng; đúng là mọi thứ đã được
chuẩn bị đâu vào đó cho giờ phút vui vẻ nhất trong ngày.

- Rachel đâu rồi kìa? - Ông Wardle hỏi.

- Và Jingle nữa, sao không thấy ông ta nhỉ? - Ông Pickwick cũng hỏi.

- Xin Chúa cứu vớt linh hồn con! - Ông chủ nhà nói - Đã hai giờ qua, tôi

không hề nghe tiếng nói của ông ta. Emily, cháu cưng, rung chuông gọi họ
đi.

Chuông được rung lên, và anh chàng mập xuất hiện. Hắn có nhận ra bà

cô và ông khách vắng mặt không nhỉ? Không, hắn không nhận ra.

- Mọi người đều tỏ vẻ ngạc nhiên, vì giờ này đã trễ lắm rồi, gần mười

một giờ còn gì.

- Đừng lo - Ông Wardle nói sau một lúc im lặng - Họ sẽ đến ngay thôi

mà. Chúng ta dùng bữa trước vậy.

Ông Pickwick vừa mới kê cái muỗng đầy xúp lên môi thì có nhiều giọng

nói ồn ào từ nhà bếp vọng lên. Rồi mọi người nghe có nhiều tiếng chân
chạy thình thich trong hành lang, cánh cửa bị tung mạnh mở tung ra, rồi các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.