CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 62

cô tớ gái - không thiếu một người - chạy vào trong trạng thái khích động
cao độ, dẫn đầu là người đàn ông có nhiệm vụ chăm sóc bầy ngựa.

- Họ trốn đi rồi, thưa ông chủ! Họ đi mất rồi ạ, thưa ông! - Người đàn

ông giữ ngựa kêu lớn, vừa thở hào hển vì phải chạy vội vàng.

- Ai trốn đi mới được chứ? - Ông Wardle hỏi với giọng bực tức.

- Ông Jingle và cô Rachel ạ, thưa ông chủ, họ đi bằng xe ngựa, khởi

hành từ quán Con Sư Tử Xanh ạ. Tôi có mặt ở đó. Nhưng tôi không ngăn
họ được vì vậy tôi chạy một mạch từ Muggleton thẳng về đây để báo cáo
cho ông chủ biết.

- Thế mà tôi đã trả tiền cho những món tiêu xài của hắn! - Ông Tupman

kêu lớn, nhảy ra khỏi cái ghế như một gã khùng - Tôi cho hắn vay mười
đồng nữa chứ! Tóm cổ hắn lại! Hắn là một thằng lừa đảo, một thằng ăn
cướp!

- Lại Chúa, bác Tupman điên rồi kìa - Ông Pickwick nói - Chúng ta biết

làm gì bây giờ?

- Làm à? - Ông Wardle nói - Chúng ta đuổi theo chứ còn làm gi. Đem xe

và ngựa ra trước cửa, nhanh lên! Tôi sẽ thuê một xe bốn ngựa tại quán Con
Sư Tử Xanh và chúng ta sẽ tóm cổ chúng nó. Thằng quỷ đó đâu rồi, thằng
Joe ấy? Tôi sẽ đặt hai bàn tay của chính tôi lên người của nó! - Vừa nói,
ông ta vừa phóng nhanh băng qua căn phòng - Thằng xỏ lá Jingle đã hối lộ
nó, nên mới bày trò láo toét về chuyện em gái tôi và ông Tupman, nó muốn
tôi điều tra bậy bạ mà. Rồi tôi sẽ cho nó biết tay!

- Ngăn ông ấy lại! - Các bà đồng loạt hét lớn.

- Tránh đường ra! - Ông Wardle gầm lên - Winkle, buông tay ra mau!

Pickwick, mặc xác tôi, thưa ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.