CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 91

Cánh Tay Thành Phố này để hắn "chữa bệnh" cho mười bốn cử tri ở đây
bằng rượu bia, và đám bợm nhậu đó nằm thẳng cẳng tại chỗ.

- Cậu nói "chữa bệnh bằng rượu bia" là thế nào? - Ông Pickwick hỏi

vặn.

- Là bỏ thuốc vào bia ạ - Sam đáp - Vì vậy, mấy tay tổ đó mới ngủ một

lèo, mười hai giờ sau khi cuộc bầu cử kết thúc họ mới mở mắt ra nổi. Họ
rán dựng cổ một trự lên, mang tới địa điểm bầu cử bằng xe ngụa để cố thử
thời vận của họ, tay này lại nhanh chóng ngủ say như chết nên không được
quyền bỏ phiếu, đúng là công cốc. Vì vậy, họ đành phải mang tay bợm đó
về lại quán trọ và ném hắn lên giường.

- Trò quỷ quái gì mà kỳ cục! - Ông Pickwick nói, một nửa dành cho

chính ông nghe, nửa kia cho Sara.

- Chưa lạ lùng bằng một góc chuyện đã xảy ra cho ông bố cháu trong

thời gian bầu cử đó đâu, và cũng ngay thành phố này chứ có xa xôi gì?

- Chuyện làm sao? - Ông Pickwick hỏi riết tới.

- Số là thế này ạ, bố cháu trước kia làm nghề đánh xe ngựa ở đây - Sam

kể - Khi thời gian bầu cử đến, người ta thuê ông ấy chở một số cử tri từ
Luân Đôn xuống đây. Đêm trước ngày bầu cử chính thức, bố cháu đánh xe
đi. Ủy ban bầu cử của phe đối lập cho người đi tìm ông ấy, họ làm êm re.
Ông ấy được dẫn vào một căn phòng rộng đầy nghẹt các quý ông, và giấy,
và mực, và tất cả những thứ gì thuộc loại đó. Họ đặt một cái ghế rồi mời
ông ấy ngồi và chào hỏi rất ân cần tử tế. Rồi họ rót cho bố cháu một ly rượu
vang thật bự, rồi họ khen ông ấy là một tay xà ích rất tài giỏi, rằng ông ấy
đánh xe lỗi lạc nhất trong vùng này của nước Anh. Thực ra thì họ bày đủ
thứ trò như vậy chỉ cốt để lấy lòng ông bố cháu thôi; rồi sau cùng, họ nhét
vào tay bố cháu một tờ bạc hai chục đồng. Một ông nói: "Con đường từ đây
đến Luân Đôn xấu ơi là xấu". Bố cháu bảo: "Chỉ xấu vài đoạn thôi mà".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.