CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 151

"Đàn bà"

"Người đàn bà của anh?"

"Trước đó"

Lâm Thất Thất thu lại ánh mắt ban đầu, bên trong hiện lên một tia vui

sướng. Lôi Khải có chút mệt mỏi, nằm trên chiếc giường nhỏ, sau cuộc điện
thoại vào buổi tối hôm qua cho đến bây giờ anh vẫn chưa nhắm mắt. Lâm
Thất Thất thấy vẻ tức giận trên mặt anh đã biến mất, tăng thêm can đảm
nằm xuống bên cạnh anh, nhích lại gần anh thêm một chút, rồi một chút
nữa....

Cô không biết đã động đậy bao nhiêu lần, Lôi Khải bất đắc dĩ duỗi một

cánh tay hướng về phía cô, Lâm Thất Thất thuận tiện gối lên cánh tay của
anh, bàn tay nhỏ bé theo quán tính đặt lên eo của anh. Đã chọn được tư thế
thoải mái nhất, cô nhắm mắt lại.

"Cô ấy nhìn rất được?" Cô nhất thời không ngủ được, có chút khiếp đảm

hỏi anh.

"Ừ"

"Anh cực kì yêu cô ấy sao?"

"Không hẳn." Ở cùng Du Nguyệt Như chẳng qua chỉ muốn thưởng thức

một chút mùi vị xa lạ, chưa thể gọi là "yêu".

Lâm Thất Thất vụng trộm cong môi lên, anh không thích cô gái kia, mà

bản thân mình cũng là một phần quan trọng với anh. Đợi vài năm nữa cô
lớn lên, nhất định phải biến thành một đại mỹ nhân khác xưa để cho anh
nhìn. Mà cô nào biết rằng, chờ cô lớn lên sẽ phát sinh chuyện ngoài ý
muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.