CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 220

Cô cảm thấy sau lưng mình chính là vực sâu không đáy, cô không còn

lựa chọn nào khác hoặc là nhảy xuống hoặc là đợi bị anh lăng trì. Cô bị anh
bức đến mức muốn điên luôn rồi, từng đợt sóng nhiệt giữa hai chân cơ hồ
như bao phủ cô. Chất lỏng tanh mặn chảy ra trong miệng, cơ thể kiềm chế
không ngừng run rẩy. Từng trận bắt đầu xoắn chặt trong cơ thể cô, đầu óc
như muốn nổ tung.

Không chỉ có cô, bụng dưới của anh cũng sớm bắt đầu hội tụ một cỗ

nóng bỏng. Chỉ vì cô mà kiên trì nhẫn nại. Bây giờ không cần nhịn nữa, anh
nâng cô lên, mong muốn được toại nguyện liền đoạt lấy cô mạnh như vũ
bão. . . . .

Búi tóc cao của cô đã sớm rối tung, rượu và mồ hôi dính bết trên người,

giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở van xin,di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn
gọi tên anh. “Thi Dạ Diễm. . . . . Thi. . . . . Đừng. . . . . .Sâu như vậy. . . . .”

Giọng nói mềm mại kia làm lòng anh mềm nhũn ra mất rồi, “Không sâu

như thế làm sao em kêu.” Anh thở hổn hển, kéo chân cô ra. “Tách ra một
chút, tôi không di chuyển được.”

“Đáng lẽ tôi nên làm chuyện này ngay cái đêm tôi cứu em ra khỏi chỗ

của Hi Nhĩ!” Thi Dạ Diễm cố gắng đè nén toàn bộ thú tính bị cô thức tỉnh.
Chắc anh bị trúng tà mới thương hại cô như vậy, từ đầu đến cuối đều không
ra tay độc ác. Cô bé này là của anh. Mặc kệ có Đường Lạp An hay không,
cô cũng là của anh.

Trong lòng Thi Dạ Diễm không phân biệt nổi mình muốn cái gì. Là thân

thể của cô hay trái tim của cô?

Ai nói đàn ông có thể hoàn toàn tách biệt tình cảm và tình dục? Tại sao

khi có được cô anh lại càng không thể chịu nổi phải rời xa cô. Bách Vĩ
thường nói anh là người đàn ông điên cuồng liều lĩnh bất chấp tất cả, bây
giờ anh mới biết mình có thể vì một cô bé mà mê muội như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.