CÔ BÉ, EM THUA RỒI - Trang 78

Anh cười, “Em buông tay ra là xuống được rồi.” Quả thật cô sợ đến vậy,

nửa lời cũng không nói.

Du Nguyệt Như cắn răng, hai cánh tay dường như không chịu được sức

nặng của mình, dần dần tuột xuống. Cô càng muốn ôm anh lại càng vô lực.
“Thi Dạ....Diễm...”

Cô gọi tên anh lần nữa, giọng điệu không giống như ban nãy, vẻ khinh

thường cao ngạo biến đi đâu hết, tất cả hi vọng đều kí thác vào ba chữ ấy.

“Anh ở đây.” Hoàn toàn khác âm thanh run rẩy của cô, giọng điệu của

anh rất chi là nhàn nhã, nhởn nhơ không thèm đếm xỉa tới.

Cô chợt nghĩ đến lúc ở San Francisco thiếu chút nữa bị anh dìm chết

trong bồn tắm, không phải cô không biết người đàn ông này rất độc ác, để
đạt được mục đích không chừa bất kì thủ đoạn nào.

“Tôi và Lôi Khải... không có quan hệ gì.” Thân thể cô không ngừng

trượt xuống khiến cô sợ đến độ sắp khóc đến nơi.

“Em nói dối.” Anh dễ bị đánh lừa vậy sao?

Anh tận mắt nhìn thấy cô bước ra từ xe của Lôi Khải, đi cùng hắn ta vào

Cẩm Duyệt, lại đứng ở trước cửa Cẩm Duyệt lôi lôi kéo kéo. Câu nói kia
của Lôi Khải không phải anh không nghe thấy....

“Tôi nói thật mà____a___” Cô vừa định mở miệng, cánh tay rốt cuộc

không bám được vào anh, cả người bỗng rơi xuống, gió thổi bên tai vù vù,
cô vô thức nhắm mắt lại, đầu óc trống rỗng...

Bỗng một sức mạnh nắm chặt hai tay cô đúng lúc toàn thân cô rơi

xuống. Cô mở mắt ra liền nhìn thấy rõ ràng khớp xương ở bàn tay anh đang
dùng sức, gương mặt anh vô cùng bình tĩnh. Thậm chí vẻ mặt ấy còn có
chút thâm trầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.