nên phải trải qua một thời gian nữa, người ta mới từ khinh miệt chuyến sang
yêu thương, và từ thù hận chuyển sang thiện chí đối với cô gái. Sau này, tôi
sẽ nói với các bạn sự đổi thay ấy diễn ra như thế nào; còn lúc này, bản thân
các bạn có thể tự hình dung là người ta không chú ý nhiêu lắm tới cuộc sống
của cô bé Fadette. Bốn năm ông già, bà cả nhân hậu, những người nhìn lớp
trẻ trưởng thành với thái độ khoan dung và cũng là những người được mọi
người coi như là cha, là mẹ trong một vùng, thỉnh thoảng bàn chuyện phiếm
với nhau dưới rặng hồ đào ở vùng Cosse, trong lúc theo dõi đám thanh, thiếu
nên lúc nhúc xung quanh mình, chỗ này chơi ky, chỗ kia khiêu vũ. Các cụ
bảo:
- Chàng trai kia sẽ là một anh lính ra trò vì cơ thể rất cường tráng, không
thể miễn quân dịch; cậu bé này sẽ tinh tế và thông minh như ông bố; còn cậu
bé kia thì khôn ngoan và bình tĩnh như bà mẹ; con bé Lucette này chắc hắn sẽ
là một cô gái phục vụ tốt ở trang trại; Louise béo tốt kia hẳn được nhiều
người yêu thích, còn con bé Marion, thì cứ để nó lớn, và trí khôn sẽ đến với
nó như với những người khác.
Rồi đến lượt cô bé Fadette được xem xét và đánh giá:
- Kìa, con bé bước rất nhanh - người ta bảo nhau - không muốn hát, muốn
nhảy gì hết. Từ sau lễ Thánh Andoche, chăng trông thấy nó đâu cả. Phải nói
là nó rất tức bực khi bọn trẻ ở đây giật mất mũ trong buổi khiêu vũ; vì vậy,
nó đã đổi mũ khác, và hiện nay, có thể nói nó không còn xấu xí hơn các cô
gái khác.
- Các ông, các bà có chú ý ít lâu nay, da dẻ nó trắng đẹp ra không? - bà cụ
Couturier bảo - Trước kia, gương mặt nó trông tựa một quả trúng chim cút, vì
đầy những nốt tàn hương; nhưng lần gặp gần đây nhất, nhìn sát cô bé, tôi
kinh ngạc thấy nó trắng và thậm chí xanh tới mức tôi hỏi có phải nó bị sốt rét
không. Trông thấy cô bé như hiện nay, ai cũng bảo nó sẽ thay da đổi thịt, và
biết đâu đấy? Đã có khối cô bé xấu xí trở nên xinh đẹp khi đến tuổi mười