chàng biết rõ thói ganh tị. Trước kia Sylvinet đã phải cố gắng lắm mới chấp
nhận không giận hờn chút tình thoáng qua của Landry vói Madelon, chút tình
ấy thật hế́t sức nhỏ nhoi và phẳng lặng so với tình cảm hiện nay của chàng
đối với Fanchon Fadet.
Nhung nếu vì quá nồng nhiệt trong tình yêu, Landry không thể giữ gìn,
thận trọng, thì trái lại, có bé Fadette, với đầu óc thích sự bí ẩn lại không muốn
để Landry bị thiên hạ trêu chọc, một cô bé Fadette rốt cuộc yêu chàng say
đắm nên không thể gây nên cho chàng những phiề muộn trong gia đình, cô bé
ấy đòi hỏi chàng phải tuyệt đối giữ bí mật, và cùng nhau giữ trọn khoảng một
năm cho tới khi mối tình của họ phát lộ. Landry làm Sylvinet mất thói quen
kiểm soát nhất cứ nhất động của mình; và vùng đất dân cư thưa thớt, khe suối
cắt ngang cắt dọc, cây cối um tùm, rất thuận lợi cho những mối tình kín đáo.
Thấy Landry không còn chú ý tới Madclon, Sylvinet hoan hỉ nghĩ bụng
Landry không vội vã cắt đứt tình cảm đối với mình để hiến dâng trái tim cho
một người đàn bà. Không còn ghen tị, chàng để cho em tự do hơn trong công
việc và vui chơi, trong những ngày lễ và ngày nghỉ. Landry không thiếu lý do
để đi về. Tối chủ nhật, chàng từ Bessonnière ra đi sớm và mãi nửa đêm mới
trở về Priche, nhưng không vấp phải trở ngại gì. Đã đặt sẵn chiếc giường con
trong một góc kho lúa, cạnh chuồng gia súc, chàng muốn về lúc nào cũng
được mà không hề đánh thức ai. Ngày chủ nhật bao giờ cũng thuộc về chàng
cho tới sáng thứ hai. Ông lão Caillaud và người con trai cả, vốn rất nghiêm
túc, không bao giờ bước chân vào quán rượu, khôing chơi bời phóng đãng
vào những ngày lễ, ngày tết, đã nhận trông coi chăm sóc trang trại trong
những ngày ấy để cho đám trẻ trong nhà từng lao động nhiều hơn họ trong
tuần - theo lời họ nói - được tự do thi thố, giải trí, theo sự sắp đặt của Chúa
lòng lành.
Suốt mùa đông, khi đêm tối giá lạnh, khó có thể tình tự ngoài trời, trên các
cánh đồng, Landry và cô bé Fadette có nơi ẩn dật tốt trong một ngọn tháp ở