cơ thể xua đuổi bệnh tật, nếu người đó có một thần trí nhất định và có niềm
tin mãnh liệt vào lòng khoan dung của Chúa. Bởi thế, trong suốt thời gian đặt
bàn tay mình lên người bệnh, nàng thầm đọc trong lòng những lời cầu
nguyện chân thành đối với Chúa lòng lành.
Những gì từng làm cho đứa em trai và hiện đang làm cho cậu anh trai
Landry, chắc hẳn nàng không muốn thử nghiệm trên bất kỳ một người nào
khác không thật thân thiết và không được nàng hết sức quan tâm, vì nàng
nghĩ công hiệu đầu tiên của lối chữa bệnh này, là tình cảm mạnh mẽ trong
lòng người chữa đối với người bệnh, nếu không thì Chúa không ban cho
người nàng một chút quyền lực nào đối với bệnh tật của người kia.
Và khi làm dịu cơn sốt của Sylvinet, cô bé Fadette thưa với Chúa, trong
lời cầu nguyện của mình, những gì nàng từng thưa trong khi làm dịu cơn sốt
của đứa em:
"Hỡi Chúa lòng lành, xin Chúa làm cho sức khỏe của con chuyển từ cơ
thể con sang cơ thể đang đau ốm này, và cũng như Chúa Giêxu hiền từ đã
dâng cuộc sống của mình lên Chúa lòng lành để chuộc linh hòn của mọi sinh
linh, nếu ý muốn của Chúa là tước cuộc sống của con để ban cho người bệnh
này, thì xin Chúa cứ làm; con xin vui lòng trả lại Chúa cuộc sống của mình
để đổi lấy việc chữa trị người bệnh mà con cầu xin Chúa".
Cô bé Fadette đã từng nghĩ tới chuyện thử nghiệm tác dụng của lời cầu
nguyện này bên cạnh giường người bà đã yên nghỉ; nhưng nàng không dám,
vì nghĩ cuộc sống của linh hồn và của thể xác tắt lịm trong bà cụ già này là do
tuổi tác và quy luật của tự nhiên vốn là ý chí của Chúa. Và vận dụng vào phù
phép của mình tinh thần sùng đạo, chứ không phải đầu óc ma quái - như
chúng ta thấy - Fadette sợ làm phiền lòng Chúa khi cầu xin một điều mà
Chúa không hề làm không có kết quả đối với những người Cơ đốc giáo khác.
Dù cách chữa trị là vô bổ hay có sức mạnh tự thân, Điều rất chắc chắn là