sau ba ngày, Fadette cắt cơn sốt cho Sylvinet, và cậu ta không thể biết vì sao,
nếu trong lúc thức dậy hơi sớm chút đỉnh trong lần tới cuối cùng của Fadette,
không trông thấy nàng đang cúi xuống khẽ khàng rút bàn tay về.
Lúc đầu, Sylvtnet nghĩ là một bóng ma và nhắm mắt lại để khỏi thấy;
nhưng về sau, cậu hỏi mẹ có phải là Fadette đã sờ lên đầu và bắt mạch cho
mình không, hay chỉ là mình nằm mơ. Bà Barbeau từng được chồng thổ lộ
chút ít dự kiến của ông, và cũng mong Sylvinet từ bỏ thái độ khó chịu đối với
cô gái, nên trả lời; quả nàng đã tới trong ba ngày, cả sáng lẫn chiều, bí mật
chữa chạy và cắt cơn sốt cho cậu ta một cách kỳ diệu.
Sylvinet không hề tin là có thật, bảo cơn sốt của mình tự nó tiêu tan, còn
lời lẽ và bí quyết của Fadette chỉ là những sự huyênh hoang và điên cuồng.
Cậu ta giữ được trạng thái yên tĩnh và mạnh khỏe trong mấy hôm, và ông lão
Barbeau lợi dụng cơ hội để nói với cậu ta về khả năng một cuộc hôn nhân của
cậu em nhưng không nói tên cô gái trong cuộc.
- Bố không cần giấu con họ tên vị hôn thê bố nhắm cho nó - Sylvinet đáp
- Con biết là chính cái con Fadette đã mê hoặc tất cả mọi người.
Quả vậy, cuộc điều tra bí mật của ông lão Barbeau rất có lợi cho cô bé
Fadette, ông không lưỡng lự gì nữa và rất muốn gọi Landry trở về. Ông chỉ
còn sợ sự ganh tị của cậu anh sinh đôi và khả năng cậu ta sửa chữa sai trái ấy
nên mới bảo cậu ta là Landry sẽ không bao giờ có hạnh phúc nếu không có cô
bé Fadette:
- Vậy bố mẹ cứ việc, vì em con cần có hạnh phúc.
Nhưng hôn nhân vẫn chưa được tiến hành, vì Sylvinet bị sốt trở lại ngay
sau khi tỏ ra chấp thuận.