CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 120

Vanger đi vòng quanh bàn làm việc và chỉ vào bông hoa đầu tiên. Hoa

chuông lam. Khung nó làm theo kiểu nghiệp dư.

- Đây là bông đầu tiên. Tôi nhận nó năm 1958. – Ông chỉ vào bông bên

cạnh. – 1959. Hoa mao lương. 1960. Cúc. Đã thành lệ. Chắc Harriet làm
vào một lúc nào đó nhân dịp hè rồi giữ lại cho tới sinh nhật tôi. Tôi luôn
treo nó ở trên tường trong buồng này. Năm 1966 Harriet biến mất và cái lệ
ấy không còn nữa.

Vanger chỉ vào một chỗ trống trong dẫy khung. Blomkvist thấy tóc gáy

dựng hết cả lên. Bức tường đầy hoa ép.

- 1967, sau năm Harriet biến mất, tôi nhận bông hoa này nhân sinh nhật

tôi. Một bông viôlét.

- Hoa đến ông như thế nào?

- Bọc trong cái mà họ gọi là giấy gói quà và phong bì hai lớp gửi đi từ

Stokholm. Không có địa chỉ người gửi. Không thư.

- Ông định nói… - Blomkvist hoa hoa tay như xua đi.

- Chính xác. Hàng năm vào cái ngày sinh nhật chết tiệt của tôi. Anh có

biết tôi cảm thấy thé nào không? Nó đánh thẳng vào tôi, cứ hệt như tên giết
người muốn hành hạ tôi vậy. Tôi buồn phiền đến nỗi ốm bởi ý nghĩ có phải
Harriet đã bị hại vì một ai đó muốn đụng đến tôi. Không còn là bí mật
chuyện tôi và Harriet có một quan hệ đặc biệt cũng như chuyện tôi coi nó
như con gái tôi.

- Vậy ông muốn tôi làm cái việc ấy? – Blomkvist nói.

Khi Salander đưa chiếc Corolla về ga ra ở dưới tòa nhà An ninh Milton,

cô tự nhắc hãy lên toa lét ở trên gác trong văn phòng. Cô dùng thẻ khóa mở
cửa, đi thang máy tuốt lên tầng ba để tránh vào qua cửa chính ở tầng hai,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.