CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 137

Ông già mở đầu cuộc đi bằng giới thiệu rằng hàng xóm bên kia đường

của Blomkvist là Gunnar Nilsson, người giúp việc mà Vanger gọi là "quản
gia". Nhưng Blomkvist sớm nhận ra không chỉ thế, ông ta còn là người
quản lý đối với tất cả các toà nhà ở đảo Hedeby và ông ta cũng chịu trách
nhiệm đối với nhiều toà nhà ở Hedestad.

-Bố ông ta là Magnus Nilsson, những năm 60 ông ấy là quản gia cho tôi,

một trong những người từng giúp giải quyết tai nạn trên cầu. Magnus về
hưu và đến sống ở đây. Gunnar sống với vợ tên là Helena. Các con của họ
đã đi khỏi đây cả.

Vanger ngừng lại một lát để sắp xếp các điều ông sắp nói:

-Mikael, tôi giải thích chính thức việc anh có mặt ở đây là để giúp tôi

viết tự truyện. Như thế sẽ cho anh có cớ dò quanh vào trong những góc tối
tăm và đặt các câu hỏi. Còn cái việc đích thực mà tôi nhờ anh thì giữ ngặt ở
giữa anh, tôi và Dirch Frode.

-Tôi hiểu. Và tôi nhắc lại điều tôi đã nói trước đây: tôi không nghĩ là sẽ

tìm ra được bí mật này.

-Chỉ cần anh cố hết sức. Nhưng chúng ta cần cẩn thận khi nói trước bất

kỳ ai. Gunnar sáu mươi sáu, nghĩa là khi Harriet mất tích thì ông ta mười
chín. Có một câu hỏi mà tôi không trả lời được bao giờ - Harriet và Gunnar
là bạn tốt và tôi nghĩ đã có đôi chút lãng mạn gì đó giữa hai người. Gì thì gì
anh ta cũng để mắt đến con bé. Nhưng cái ngày con bé mất tích, anh ta ở
Hedestad; anh ta là một trong những người mắc kẹt bên đất liền. Vì quan hệ
của hai người, anh ta đã bị theo dõi ngặt. Khá là không thú vị chút nào cho
anh ta. Cả ngày anh ta ở với mấy người bạn và chỉ tối đến anh ta mới quay
về đây. Cảnh sát kiểm tra và xác định anh ta có bằng chứng ngoại phạm.

-Tôi cho là ông có một danh sách của mọi người trên đảo và những việc

họ làm hôm ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.