CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 139

-Là hàng xóm của nhau mà các ông không quan tâm đến nhau.

-Tôi thấy anh ấy đáng ghét, thà anh ấy ở Uppsala lại hay nhưng anh ấy

sở hữu ngôi nhà này. Tôi nói nghe có giống một người mang tâm địa độc ác
không?

- Ông nói nghe như không yêu anh của mình lắm.

- Tôi đã bỏ hai mươi lăm năm đầu của đời tôi để xin lỗi cho những

người như Harald vì chúng tôi cùng chung một gia đình. Rồi tôi phát hiện
thấy dính dấp họ hàng không phải là bảo đảm của tình yêu và tôi thì có ít lý
do để bảo vệ Harald.

Ngôi nhà kế theo của Isabella, mẹ của Harriet Vanger.

- Năm nay Isabella bảy lăm nhưng vẫn điệu đàng và vô dụng như muôn

thuở là vậy. Isabella cũng là người duy nhất trong làng này trò chuyện với
Harald và thỉnh thoảng thăm ông anh tôi nhưng họ chả giống nhau gì mấy.

- Quan hệ của bà ấy với Harriet ra sao?

-Câu hỏi hay đấy. Phụ nữ là cần đưa vào đám nghi can. Tôi đã bảo anh

là Isabella vất con cái cho chúng tự xoay xở lấy rồi mà. Tôi không dám
chắc nhưng tôi nghĩ lòng dạ bà ấy cũng tử tế, có điều là Isabella không thể
gánh trách nhiệm. Hai mẹ con không bao giờ thân nhau nhưng cũng không
phải là kẻ thù của nhau. Isabella có thể rắn nhưng đôi khi bà ấy không ở
đấy hẳn. Anh sẽ hiểu ý tôi khi anh gặp Isabella.

Hàng xóm của Isabella là Cecilia Vanger, con gái của Harald.

-Cecilia này từng kết hôn và sống ở Hedestad nhưng hai chục năm trước

hai vợ chồng đã li thân. Có ngôi nhà, tôi để cho cháu dọn đến. Nó là cô
giáo, thẳng thừng đối chọi lại bố nó ở nhiều mặt. Hai bố con nhà này chỉ
nói với nhau khi cần thiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.