CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 148

- Chào anh, tôi chỉ muốn đến để tự giới thiệu. Tôi là Helena Nilsson, tôi

ở bên kia đường. Tôi nghe nói chúng ta là hàng xóm của nhau.

Họ bắt tay và Blomkvist tự giới thiệu.

-Ồ vâng, tôi đã thấy ông trên tivi. Tối đến thấy có ánh đèn ở đây thật là

hay.

Blomkvist mời cà phê. Mới đầu bà ta từ chối nhưng rồi cũng ngồi xuống

bên chiếc bàn bếp, liếc vội một cái ra ngoài cửa sổ.

-Henrik và chồng tôi đang đến kìa. Trông như có vài cái hộp cho ông.

Henrik và Gunnar Nilsson đỗ ở bên ngoài với một xe kéo chở hàng,

Blomkvisst nhào vội ra chào đón họ và giúp mang bốn cái sọt đựng đồ vào
trong. Họ để những cái hộp xuống sàn ở gần bếp lò, Blomkvist lấy tách cà
phê ra và cắt bánh của bà Nilsson.

Vợ chồng Nilsson là những người vui tính. Họ hình như không tò mò tại

sao Blomkvist lại ở Hedestad đây - việc anh làm cho Henrik Vanger rõ ràng
đã đủ giải thích. Blomkvist quan sát quan hệ qua lại giữa nhà Nilsson và
Vanger, đó là một mối quan hệ thoải mái và không có cái hố ngăn cách giữa
chủ nhân với đầy tớ. Họ nói về cái làng, về người đã xây cất ngôi nhà
khách mà Blomkvist hiện đang ở. Vợ chồng Nilsson sẽ nhắc Vanger mỗi
khi ông quên. Về phía mình, Vanger kể câu chuyện vui về một đêm Nilsson
đến nhà đã phát hiện một thằng rồ trong làng ở bên kia cầu đang cố đập vỡ
một cái cửa sổ của nhà khách. Nilsson hỏi tay dở người tại sao không vào
bằng cửa chính không khoá. Nilsson ngờ vực kiểm tra chiếc tivi nhỏ của
Blomkvist, mời anh qua nhà mình nếu có một chương trình tivi anh muốn
xem.

Vanger ngồi lại một lát sau khi vợ chồng Nilsson đi. Ông nghĩ tốt nhất

là Blomkvist tự tay sắp xếp các hồ sơ và anh có thể đến nhà nếu anh có vấn
đề gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.