CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 195

thì chị cũng không có gì ngạc nhiên mà, tôi nghĩ sẽ thú vị nếu đọc hết
những cái thu thập được ở các thùng đó.

Cecilia lại mỉm cười nhạt nhẽo.

- Đôi khi tôi nghĩ không biết bố tôi hay chú tôi ai điên hơn ai. Tôi chắc

đã nghe ông già nói có đến nghìn lần việc Harriet mất tích rồi...

- Chị nghĩ chuyện gì đã xảy ra với chị ấy?

- Là một câu phỏng vấn chăng?

- Không, - anh bật cười nói. – Tôi chỉ là tò mò.

- Tôi thắc mắc là liệu anh có phải là một dân ngố hay không. Hoặc là

anh nuốt trôi những điều Henrik tin hoặc anh là một tay xúi giục ông già
làm chuyện đó.

- Chị nghĩ Henrik ngố sao?

- Chớ hiểu lầm tôi. Ông già là người nồng nhiệt nhất, có đầu óc nhất mà

tôi được biết. Tôi rất yêu ông già. Nhưng ông già bị cái đề tài cá biệt này nó
ám.

- Nhưng Harriet bị mất tích thật kia mà.

- Tôi cũng đau buồn lắm. Nó đầu độc cuộc sống của chúng tôi hàng

chục năm rồi mà vẫn chưa thôi. – Cecilia đột ngột đứng lên mặc áo khoác
bằng lông vào. – Tôi phải đi. Anh xem vẻ cũng thuộc loại hấp dẫn đấy.
Martin cũng nghĩ như thế nhưng xét đoán của Martin không phải luôn luôn
là đáng tin cậy. Bất cứ lúc nào anh thích đến tôi uống cà phê, đều được
hoan nghênh. Gần như tối nào tôi cũng ở nhà.

- Cảm ơn chị, - Blomkvist nói. Chị chưa trả lời cái câu không phải là

câu phỏng vấn kia đấy nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.