CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 307

Blomberg có vẻ nghi hoặc nhưng lời giải thích nghe hợp lý nên chị

không hỏi thêm, vả chăng cũng là do chị đã biết vai trò của Blomkvist.

Một phóng viên nhiếp ảnh ở một tờ báo nhận chừng từ hai đến mười

cuộn phim một ngày. Với các sự kiện lớn có thể gấp đôi. Mỗi cuộn được
băm sáu âm bản và chỉ có một số ít trong đó được đăng lên mà thôi cho nên
thường thường một tờ báo địa phương không tích quá ba trăm hình ảnh một
ngày. Một ban ảnh giỏi tổ chức đem cắt rời các cuộn phim ra và để các âm
bản ở trong một ống măng sông sáu khung ảnh. Một cuộn phim chiếm
chừng một trang ở cặp hồ sơ âm bản. Một cặp hồ sơ giữ chừng 110 cuộn
phim. Âm bản trong một năm được cất đầy trong chừng hai mươi tư cặp hồ
sơ. Sau nhiều năm, một lượng lớn cặp hồ sơ đã tích lại và thường không có
giá trị thương mại nên chúng được xếp đầy các ngăn giá của ban ảnh.
Nhưng mỗi phóng viên ảnh và ban ảnh lại đinh ninh các bức ảnh đó đang
chứa đựng một tư liệu lịch sử vô giá nên không vứt bất kì một tấm ảnh bao
giờ.

Hedestad Courier thành lập năm 1922, bán ảnh thì tồn tại từ 1937. Kho

ảnh trên tầng áp mái chứa chừng 1, 200 cặp hồ sơ, dược Blomberg sắp xếp
theo ngày tháng. Các âm bản của tháng Chín 1966 để ở trong bốn cặp lưu
trữ bằng bìa các tông rẻ tiền.

- Chúng ta làm thế nào với những cái này nhỉ? – Blomkvist nói. - Tôi

thật sự cần một cái bàn làng nhàng để ngồi sao lại những cái gì hay hay.

- Chúng tôi không còn buồng tối nữa rồi. Mọi cái đều đã cho scan. Anh

có biết dùng máy scan âm bản không?

- Có, tôi đã làm và có riêng một máy scan âm bản Agfa. Tôi làm

Photoshop trên máy tính.

- Vậy là anh dùng các thiết bị giống của chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.