CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 339

chiếc ba lô và lấy bản báo cáo ra. – Cái này không phải là thứ đọc thú vị.

Anh nhìn ra ngoài cửa sổ bếp một lúc.

-Tôi hút thuốc lá được chứ?

Cô hẩy bao thuốc trượt trên mặt bàn.

-Cô nói rằng chúng ta không biết nhau nhưng tôi nói là có đấy, chúng ta

có biết nhau. – Anh chỉ vào bản báo cáo. – Tôi không đọ được với cô. Tôi
chỉ kiểm tra theo nếp quen làm gấp gáp để cho cô ngày tháng năm sinh và
địa chỉ của một ai đó, các thứ đại khái thế. Nhưng chắc cô biết nhiều về tôi.
Phần lớn những điều ấy là riêng tư, khỉ thế, những điều chỉ có bạn tôi biết.
Thế rồi bây giờ tôi ở đây, ngồi ở trong bếp của cô ăn bánh mì với cô.
Chúng ta mới biết nhau có nửa giờ nhưng tôi có cảm giác chúng ta đã là
bạn bè nhiều năm rồi. Cái đó có nghĩa gì với cô không?

Cô lắc.

-Mắt cô đẹp. – Anh nói.

-Mắt anh cũng hay. – Cô nói.

Im lặng hồi lâu.

-Tại sao anh đến đây? – Cô nói.

Kalte Blomkvist – cô nhớ lại biệt hiệu này và kìm không nói to nó ra –

thình lình nom vẻ nghiêm chỉnh. Cũng có vẻ mệt. Vẻ tự tin anh cho thấy
lúc mới đến đã không còn. Trò hề đã hết, hay ít nhất đã được cất đi. Cô cảm
thấy mình đang bị anh quan sát kỹ lưỡng.

Salander cảm thấy điệu bộ mình chỉ là xốc nổi bề ngoài, mình hoàn toàn

không tự kiểm soát được thần kinh gân cốt. Cuộc đến thăm hoàn toàn
không chờ đợi này đã làm cô lay động theo một kiểu mà cô chưa từng bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.