CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 358

Rõ là Birger Vanger chưa quen với việc có người đứng cãi lại. Ông nhìn

trừng trừng Blomkvist một lúc, vẻ mặt như đang đòi phải được kính trọng
thì lại làm cho ông nom càng giống một con nai sừng tấm đang phồng
mang trợn mắt. Ông quay đi vào buồng Henrik.

Blomkvist cố nén cười phá lên. Đây không phải là chỗ để cười to, trong

hành lang bên ngoài phòng bệnh của Henrik, nơi cũng có thể biến ra thành
buồng chết của ông. Nhưng anh nhớ đến một câu thơ của Lennart Hyland
lấy vần theo bảng chữ cái. Đó là chữ N, nai. Và con nai sừng tấm trơ trọi
mỗi mình bèn cười vang trong khu rừng đốn trụi.

Anh đâm bổ phải Cecilia Vanger ở sảnh bệnh viện. Từ khi chị bỏ dở

cuộc du lịch trở về, anh đã gọi vào di động của chị có tới chục lần nhưng
chị không nhận và cũng không gọi lại. Và chị cũng không bao giờ ở nhà –
trên đảo Hedeby, bất cứ lúc nào anh qua đó và gõ cửa.

- Chào, Cecilia, - anh nói. – Henrik bị thế này tôi rất buồn.

- Cảm ơn. – Chị nói.

- Chúng ta cần nói chuyện.

- Tôi xin lỗi đã đóng cửa im ỉm như thế với anh. Tôi hiểu là chắc anh sẽ

cáu nhưng những ngày ấy tôi không rảnh.

Mikael mỉm cười, để tay lên cánh tay chị.

- Khoan, chị hiểu lầm rồi. Tôi không cáu tí nào cả. Tôi đang mong

chúng ta có thể là bạn. Chúng ta có thể uống cà phê được không? – Anh hất
đầu về phía quán cà phê trong bệnh viện.

Cecilia ngập ngừng.

- Hôm nay thì không, tôi cần phải gặp Henrik.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.