CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 505

Chị dò xét anh hồi lâu. Rồi chị gật đầu. Thấy chối chả được cái gì.

- Sao anh tìm được ra tôi?

- Chúng tôi nghe lén điện thoại của Anita. – Blomkvist thấy chả có lý do

gì để nói dối. – Tôi nhìn thấy anh cảu chị ít phút trước khi anh ấy chết.

Harriet nhăn mặt, anh nhìn thấy mắt chị. Anh bèn cởi chiếc khăn nhố

nhăng anh quàng quanh cổ, giơ cho chị xem vết dây thòng lọng còn để lại.
Nó vẫn còn viền đỏ và anh cahức sẽ có một vết sẹo khiến anh mãi nhớ đến
Martin Vanger.

- Ông anh chị đã treo tôi lên một cái mấu nhưng nhờ ơn Chúa, người

cộng tác với tôi đã đến kịp nên anh ấy không giết được tôi.

Mắt Harriet chợt lóe sáng lên.

- Tôi nghĩ anh kể cho tôi nghe từ đầu thì hay hơn.

Chuyện phải mất hơn một giờ. Anh bảo chị anh là ai, anh đang làm

công việc gì. Anh kể lại anh được Henrik Vanger trao việc ra sao. Anh nói
rõ cảnh sát điều tra đã đi đến tắc tị, anh kể chuyện Henrik từng đã tự điều
tra mãi và cuối cùng bảo chị bức ảnh của chị với các bạn Jarnvagsgatan tại
Hedestad đã dẫn như thế nào đến việc phát hiện ra những nỗi buồn phiền ở
đằng sau sự bí mật mất tích của chị cùng đoạn tiếp theo lạ lùng của nó, cái
đoạn đưa tới việc Martin Vanger chết.

Trong khi anh nói, hoàng hôn xuống dần. Đám đàn ông ngưng việc, đèn

thắp sáng, các xoong nồi thức ăn bắt đầu sôi. Blomkvist để ý thấy Jeff ở sát
bên bà chủ và canh chừng nhìn anh. Đầu bếp dọn bữa tối cho họ. Mỗi
người được một chai bia nữa. Ăn uống xong, Harrier ngồi hồi lâu im lặng.

Mãi rồi chị nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.