CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 507

Harriet Vanger hình như đang nghĩ đến gì đó. Chị nhìn đăm đăm vào

đêm tối. Một lần nữa Blomkvist có cảm giác khó chịu rằng anh đang ở
trong một tình thế hiểm nghèo. Anh nhớ rằng Harriet có một khẩu súng
trường ở trên chiếc giường cắm trại cách đó ba bước. Anh lắc lắc người và
ngừng tưởng tượng linh tinh. Anh bắt sang chuyện khác.

- Nhưng rồi sao mà chị lại thành ra một chủ trại cừu ở Australia thế

chứ? Tôi biết là Anita đưa chị trốn đi khỏi Hedeby, chắc là ở trong cốp xe
chị ấy sau hôm có tai nạn cầu lại mở.

- Đúng là tôi nằm trên sàn ghế sau xe, phủ một cái chăn lên. Nhưng

không ai nhòm. Khi Anita đến đảo tôi đã gặp chị ấy và bảo là tôi cần trốn
đi. Tôi tin chị ấy, anh đoán đúng đấy. Chị ấy đã giúp tôi, suốt từng ấy năm
chị ấy luôn là một người bạn trung thành.

- Sao lại là Australia?

- Tôi ở nhà Anita tại Stockholm ít tuần. Anita có tiền riêng, chị ấy hào

hiệp cho tôi vay. Cũng cho tôi cả hộ chiếu của chị ấy. Chúng tôi gần như
giống hệt nhau mà, tôi chỉ cần nhuộm tóc đi thôi. Tôi sống bốn năm trong
một nhà tu ở Italy – không làm nữ tu. Có những nhà tu mà anh có thể thuê
phòng rẻ tiền ở đó để được bằng an và tĩnh tâm mà suy nghĩ. Rồi tôi gặp
Spencer Cochran. Anh ấy nhiều hơn vài tuổi, vừa tốt nghiệp ở Anh xong,
lúc ấy đang đi khắp châu Âu bằng ghé xe độ đường. Tôi yêu. Anh ấy cũng
yêu. Chuyện là như thế, "Anita" Vanger lấy anh ấy năm 1971. Tôi không có
gì phải ân hận. Anh ấy là một người tuyệt vời. Rất buồn là tám năm trước
đây anh áy đã chết và tôi thành ra người sở hữu trạm này.

- Nhưng hộ chiếu của chị - chắc chắn sẽ có người phát hiện ra là có hai

Anita Vanger?

- Không chứ, tại sao lại phát hiện? Một cô gái Thụy Điển tên là Anita

Vanger lấy Spencer Cochran. Chị ta sống ở London hay Australia thì cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.