CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 512

Chị gật đầu.

- Mồng 7 tháng Tám năm 1965, bố tôi bắt tôi ra ở căn nhà nhỏ của ông

ấy. Henrik đi xa. Bố tôi uống rượu và ông ấy cố sức làm chuyện đó với tôi.
Nhưng ông ta không lên được, thế là ông ta nổi ngay một cơn điên của
người say xỉn. Ông ấy luôn thô bạo và dữ tợn với tôi khi chỉ có hai bố con,
nhưng lần này ông ấy vượt ranh giới. Ông ấy đái lên người tôi. Rồi nói sắp
sửa làm gì với tôi. Ông ấy nói về những người phụ nữ ông ấy đã giết. Ông
ấy khoác lác khoe tài về chuyện ấy. Ông ấy trích dẫn Kinh thánh. Tiếp tục
cả giờ như vậy. Tôi chả hiểu được một nửa những gì ông ấy nói nhưng tôi
nhận thấy ông ấy hoàn toàn bệnh hoạn.

Chị uống một hơi bia.

- Một lúc nào đó khoảng nửa đêm ông ấy lên cơn. Ông ấy hoàn toàn

loạn trí. Chúng tôi ở trên gác xép phòng ngủ. Ông ấy quấn một chiếc áo
phông quanh cổ tôi rồi gia sức thắt chặt nó. Mắt tôi đã tối sầm lại rồi. Tôi
tin chắc là ông ấy sẽ giết tôi thật và đêm ấy, lần đầu tiên ông ấy hiếp được
hẳn hoi tôi.

Harriet nhìn Blomkvist, cái nhìn mong anh thấu hiểu.

- Nhưng ông ấy say quá nên không thể hiểu thế nào tôi đã thoát đi được.

Tôi nhảy từ trên gác xép xuống và chạy. Trần truồng, tôi cứ thế chạy chả
suy nghĩ cuối cùng thì đến con đê chắn sóng cạnh biển. Ông ấy loạng
choạng đi tìm tôi.

Blomkvist bỗng mong chị đừng có nói gì thêm nữa.

- Tôi đủ khỏe để đẩy được một người say rượu xuống nước. Tôi lấy mái

chèo dìm ông ấy xuống nước cho đến khi ông ấy không giãy giụa nữa.

Khi chị ngừng nói, bầu im lặng đặc quánh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.