CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 513

- Rồi khi tôi nhìn lên thì Martin đã đứng ở đấy. Nom anh ấy kinh sợ

nhưng đồng thời lại nhe răng cười. Tôi không biết anh ấy ra khỏi căn nhà
bám theo chúng tôi đã bao lâu. Từ giờ phút này tôi là do anh ấy định đoạt.
Anh ấy đi đến túm lấy tóc tôi, đưa tôi về lại căn nhà nhỏ - đến giường của
ông bố. Anh ấy trói tôi lại rồi hiếp tôi trong khi ông bố vẫn nổi lềnh bềnh
trên mặt nước. Và tôi chả có thể chống cự được tí nào.

Blomkvist nhắm mắt lại. Anh xấu hổ ghê gớm, anh mong anh đem lại

bình yên cho Harriet. Nhưng chị đã lại cất tiếng, rắn rỏi.

- Từ hôm ấy tôi bị anh ấy sai khiến. Anh ấy bảo gì tôi làm thế. Tôi cảm

thấy tê liệt, điều duy nhất cứu tôi khỏi điên là Isabella – hay có thể là chú
Henrik – đã quyết định Martin sau khi bố chết cần phải thay đổi khung
cảnh sống cho nên bà ấy cử Martin đến Uppsala. Dĩ nhiên do bà ấy biết anh
ấy đã làm gì với tôi và cách giải quyết vấn đề của bà ấy là như vậy. Anh có
thể cầm chắc là Martin thất vọng. Trogn năm sau anh ấy chỉ về nhà dịp lễ
Noel. Tôi đã giữ đựơc cho tôi ở xa anh ấy. Giữa Noel với Năm mới, tôi
theo Henrik đi một chuyến sang Copenhagen. Còn nghỉ hè thì Anita ở đấy.
Tôi tâm sự với chị ấy và suốt thời gian hè chị ấy đều ở bên tôi, đảm bảo anh
ấy không đến gần tôi được.

- Cho đến khi chị trông thấy anh ấy ở Jarnvagsgatan.

- Tôi nghe nói anh ấy vẫn ở Uppasala, không về họp gia đình. Nhưng rõ

là anh ấy đổi ý, thình lình đứng ngay bên kia đường phố, nhìm chằm chằm
vào tôi. Anh ấy cười với tôi. Tôi cảm thấy giống như một cơn mơ ghê tởm.
Tôi đã giết bố và biết rằng tôi không thể nào thoát khỏi được anh tôi. Cho
đến lúc ấy tôi đã nghĩ đến tự sát. Nhưng tôi chọn chạy trốn. – Chị nhìn
Blomkvist, con mắt gần như nguôi dịu đi. – Nói hết sự thật ra mà lại cảm
thấy thật hay. Đấy, thế là nay anh đã biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.