CÔ GÁI CÓ HÌNH XĂM RỒNG - Trang 88

Tôi không nhòm đến anh để giúp tôi vì những lý do tình cảm. Chính là tôi
đã buột nảy ra ý muốn tiếp xúc đặc biệt với anh.

Blomkvist cười to lên thân mật.

- Vâng, tôi không nhớ là đã vắt vẻo ở trên đùi ông. Nhưng sao ông liên

hệ lại được thế này? Đó là những năm 60 cơ mà.

- Anh hiểu lầm tôi. Gia đình anh chuyển đến Stockholm khi bố anh

nhận làm giám đốc công ở nhà máy Cơ khí của công ty Zarinder. Tôi là
người đã kiếm việc cho ông ấy. Tôi biết ông ấy là một lao động giỏi. Tôi đã
quen nhìn ông ấy trong thời gian có công chuyện làm ăn với công ty
Zarinder. Chúng tôi không là bạn thân nhưng chúng tôi có thể chuyện trò
đôi hồi. Lần cuối cùng tôi gặp ông ấy là năm trước khi ông ấy chết và lúc
đó ông ấy bảo tôi anh đã vào học ở trường báo chí. Bố anh hết sức tự hào
về anh. Rồi anh trở thành nổi tiếng với câu chuyện về đám cướp ngân hàng.
Tôi đã theo dõi nghề nghiệp của anh và đọc nhiều bài báo của anh qua các
năm. Như là bằng chứng, tôi đọc Millennium khá thường xuyên.

- OK, tôi tin ông, nhưng chính xác ra ông muốn tôi làm gì?

Vanger nhìn xuống hai bàn tay mình, nhắp một ít cà phê tựa như ông

cần nghỉ một chút để rồi cuối cùng ông có thể khai mào ra cái điều ông
muốn.

- Mikael, trước khi tôi bắt đầu, tôi muốn có một thỏa thuận với anh. Tôi

muốn anh làm cho tôi hai việc. Một việc là cái cớ, một việc là mục tiêu thật
của tôi.

- Kiểu thỏa thuận gì?

- Tôi sẽ kể cho anh một câu chuyện có hai phần. Phần đầu là về dòng họ

Vanger. Cái ấy là cái cớ. Nó là một câu chuyện tăm tối, dài và tôi cố bám
chắc lấy các sự thật chưa phai mờ. Phần hai của câu chuyện xử lý với mục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.