CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 117

đám người đến bắt tay cô.

“Tôi nghe nói cô đã cố cứu sống Ron. Anh ấy là bạn tốt của tôi, và tôi

cảm ơn cô đã cố sức. Tất cả chúng tôi đều biết ơn cô.”

“Không có chi.” Giọng Nat bật lên ngạc nhiên. Họ tiếp tục bước vào

một phòng bếp kiêm phòng ăn nhỏ, dậy mùi ngon lành của thịt lợn muối đút
lò. Những chiếc đĩa thủy tinh Pyrex phủ đầy khoai tây được trang trí kiểu
vỏ sò, mì ống và phô mai, bánh bột xắt lát nhân rau bina, thịt bò nướng xắt
lát và những loại thức ăn dễ chịu khác, mặc dù lúc này đây chúng chẳng an
ủi được là bao.

“Mẹ ơi, cô ấy đây này,” Jennifer nói, và một người phụ nữ lớn tuổi

đeo kính gọng đỏ, mặc áo len dài, quần thể thao dài màu đen từ chiếc bồn
rửa chén đôi ngẩng nhìn lên, bà đang xả nước vào một hộp dứa lát đóng hộp
hiệu Acme.

“Cô Greco, Chúa ơi, xin lỗi nhé.” Người phụ nữ lớn tuổi đặt hộp dứa

xuống và đưa tay giật mạnh dây đeo kính, làm cặp kính rơi khỏi mũi trượt
xuống trước bộ ngực mềm mại của bà. Bà vội lau khô tay bằng chiếc khăn
lau chén mỏng và siết chặt tay Nat. “Tôi là Clare Cracy, mẹ của Barb. Cảm
ơn thật nhiều vì cô đã đến, và vì những gì cô đã làm cho Ron.”

“Không có gì đâu thưa bà, và tôi xin gửi lời chia buồn sâu sắc nhất.”

Nat lại giới thiệu Angus, trong khi một cậu bé con đuổi theo một đứa bé
khác vào trong nhà bếp, kêu réo ầm lên đòi lại cái Game Boy của nó.
Jennifer đi theo sau hai đứa nhỏ.

“Mấy đứa cháu tôi dư năng lượng lắm. Chúng tôi cho tụi nó ăn nhiều

quá mà.” Bà Cracy mỉm cười, rồi lại nhìn hai người. “Chúa tôi, anh chị nhìn
như những vết thương biết đi vậy.”

“Chúng tôi ổn cả.” Nat lại thấy căng thẳng. “Con gái bà có ở đây

không ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.