CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 142

“BỎ ĐI!” Paul đứng ngay bên ti vi, đấm vào nút Bật. Cái ti vi sang

trọng bừng sáng, và một vuông ánh sáng mờ hoặc lung linh trong gian bếp
thắp nến, nhấp nháy liên hồi khi Paul liên tục đập vào nút chuyển kênh trên
hộp cáp tín hiệu, giống như đang chơi điện tử.

“Đừng có đập bể cái ti vi đấy Paul,” Nat nói với giọng đàn chị, như

khoảng năm 1986, ngay cả với cô. Cô ấn miếng khăn giấy lau đống rượu
đổ, rồi với lấy một miếng khăn giấy khác để lau sàn nhà trước khi rượu kịp
thấm vào giữa những miếng lót sàn.

“ANH TA GHI ĐIỂM, GHI BÀN RỒI!”

“Hết sảy!” Hank đập tay ăn mừng với Paul, và Nat đứng dậy cầm

đống khăn ướt quẳng vào sọt rác. Những mảnh thủy tinh vỡ mỏng tang nằm
khắp quầy, lấp lánh trong ánh nến. Cô sẽ chẳng thể nhìn thấy hết chúng
trong bóng tối.

“Mấy ông cẩn thận kẻo đứt tay đấy.” Nat bật mở đèn trần, chớp chớp

mắt vì ánh sáng, và lại lôi một miếng khăn giấy khác.

“Xin lỗi nha em yêu,” Hank nói, vuốt vuốt vai cô. Ánh đèn ti vi làm

khuôn mặt anh bừng sáng, những đường nét trên mặt anh nhấp nháy ánh
xanh đỏ. “Nhưng đây là trận đấu hay chưa từng có.”

Nat bấm nút Tắt cuốn sách nói. “Khi nào thì trận đấu chấm dứt?”

“LỖI GIỮ BÓNG! ĐẤY LÀ LỖI GIỮ BÓNG MÀ TRỌNG TÀI!”

Paul chỉ tay về phía ti vi với vẻ mặt giận dữ như Eraile Zola.

“Và tại sao ông em điên khùng của em lại ở đây hả? Hank?” Nat có

thể thấy là cơn cảm lạnh của Paul đã hết rồi.

“Chuyền bóng đi, đồ tồi!!” Hank nhập hội, la hét vào cái ti vi.

“Chuyền đi! Trời ạ, thằng này chó thật!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.