CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 195

“Nếu liên quan đến em, thì đó là việc của bố.”

“Thực lòng nhé, không, việc ấy không phải là việc của bố,” Nat nói,

giọng mạnh mẽ hơn mức cần thiết. Nhưng đấy là toàn bộ mấu chốt chết tiệt
của vấn đề. “Nếu đấy là chuyện có liên quan đến ai, thì đấy là chuyện của
em.”

“Bố em điên lên vì em. Em là đứa con gái bé bỏng của ông ấy. Em

phải nên thấy biết ơn vì ông ấy bảo vệ em hết mình.” Hank cau mày. “Bố
của anh thì chẳng thèm bận tâm. Em không biết em may mắn thế nào đâu.”

Grừ. “Em cần anh hiểu điều này. Em yêu gia đình em, nhưng đôi lúc

dòng họ Greco làm em phát ngấy. Anh không thấy thế à?”

“Gì chứ? Em là một người trong dòng họ Greco đấy.”

“Ý em là những người Greco ấy kia. Anh không thấy mệt mỏi vì đi

với họ suốt sao? Lúc nào cũng đi cùng, mọi nơi mọi lúc?”

“Không.” Hank lại bật mở chiếc bàn chải và bắt đầu cho chạy rì rì, 1,

2, 3.

“Nhưng em ba mươi tuổi rồi.”

“Nói vậy là sao?” Rù rì.

“Nghĩa là em vui vì thấy anh gần gũi với họ, nhưng...” Nat ngập

ngừng. Cô đã từng thích cái cách Hank đón nhận gia đình cô, và ngược lại
gia đình cô cũng thế. Anh từng là tấm vé nhập gia cho cô vào chính trong
ngôi nhà của mình, và với anh, mọi người chấp nhận cô theo một cách mà
trước đây họ chưa từng thể hiện. Nhưng giờ thì cô không thể tách rời anh
khỏi họ, cô cũng không thể làm cho anh hiểu, và vẻ hoang mang làm đôi
chân mày thường mượt mà của anh nhíu lại.

“Anh phải làm gì đây chứ Nat? Đuổi bố em và anh em của em đi à?

Bỏ việc à? Họ là những đối tác kinh doanh của anh. Là bạn của anh. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.