CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 198

CHƯƠNG 20

“Ông muốn gặp tôi à?” Nat hỏi, từ ngưỡng cửa văn phòng hiệu phó

McConnell. Ông ta đã để lại lời nhắn cho cô sáng nay, và cô đến ngay lập
tức, tình huống quen thuộc này khiến cô có cảm giác ngờ ngợ.

“Vâng, xin mời, xin mời vào.” McConnell chỉ vào chiếc ghế lần trước

cô đã ngồi, Nat bắt đầu nghĩ như thể chiếc ghế ấy là của mình. Cô ngồi
xuống, phủi phủi chiếc váy len đen, vắt chéo chân mang đôi bốt đen cao cô
đã giúp cô cao hơn ba phân. Giúp cô tự tin hơn nữa. Đột nhiên cô hiểu được
vẻ cuốn hút của đôi bốt cao bồi.

“Cám ơn. Rất vui được gặp lại ông.”

“Tôi rất tiếc về vụ tai nạn mà cô và Angus đã vướng vào. Tuần này

quả thật khó khăn cho cô. Cho cả hai người.” McConnell ngả người vào
chiếc ghế da cổ kính của mình. Cửa sổ sau lưng ông trông xuống đường
Sansom, đầy những con người tất bật qua lại đi đến sở làm trong buổi sáng
lạnh lẽo, gió giật này. Gió thổi qua những cành cây mỏng manh, đe dọa sẽ
bẻ gãy chúng như bẻ gãy những cọng xương khô cứng. Hay có lẽ đó chính
là trạng thái tinh thần của Nat.

McConnell hỏi, “Angus thế nào rồi? Tôi không nghe thấy gì về anh ta

từ tối qua.”

“Tôi không rõ nữa.” Nat thấy bồn chồn. Cô không thích nghĩ đến

chuyện Angus nằm một mình trong bệnh viện. “Sáng nay tôi đã gọi nhưng
không có ai trong phòng anh ấy trả lời, và người ta không chịu cho tôi biết
tin tức gì qua điện thoại cả, vì tôi không phải gia quyến của anh ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.