CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 208

trên sân khấu và họ ngồi trên hàng ghế, chúng tôi đã gặp nhau. Như thể là
bài giảng đã có được một thời khắc học thuật ngưng đọng.” Cô nhún vai.
“Đấy là cách duy nhất tôi có thể mô tả nó.”

“Thế đấy là tình yêu thì sao?”

Ặc. “Ý anh là sao?”

“Đấy là tình yêu. Không phải là sinh viên yêu chúng ta hay là chúng

ta yêu sinh viên gì cả. Mà là cả chúng ta lẫn sinh viên đều yêu cùng một
chất liệu - là bất cứ quy luật nào mà cô đang cố giảng dạy cho họ đấy - và
thế là, tình yêu ấy liên kết chúng ta.” Angus dùng tay vẽ một vòng tròn tiếp
giáp nhau. “Đôi lúc chúng ta thực sự chia sẻ khoảnh khắc ấy. Đấy là sự kết
nối tư tưởng, và tâm hồn con người.”

“Đúng vậy.” Nat thấy mình chìm đắm trong ngôn từ của anh, rồi cô tự

dừng tại. Phải chăng cô đang đi lạc? Cô phải thoát ra khỏi chủ đề này. “À.
Dù sao đi nữa, anh có nghiêm túc không khi nói rai nạn giao thông có lẽ
không phải là tai nạn?”

“Có chứ. Không phải là trùng hợp ngẫu nhiên đâu.” Angus lắc đầu.

“Chúng ta đã bị cảnh báo, và ngay ngày hôm sau suýt chút nữa là bị giết.
Nếu chúng ta liên tưởng mọi chuyện đến vụ sát hại Upchurch, thì sẽ có
nghĩa. Có ai đó không muốn chúng ta đào sâu thêm, ai đó liên quan đến
Graf hay là trại giam.”

Nat nghĩ đến buổi gặp gỡ sáng nay với McConnell. “Thế thì có thêm

một sự trùng hợp nữa mà anh sẽ không thích đâu.” Cô kể cho anh nghe việc
anh bị cấm cửa khỏi trại giam, và hai má anh bừng đỏ chẳng khác gì những
vết bầm của anh.

“Khốn nạn! Thằng cha chết bầm! Ông ta không thể làm thế.”

“McConnell hay là Machik?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.