CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 219

“Tôi không biết. Anh ấy không nói.”

“Tôi chẳng biết điều ấy có nghĩa gì nữa. Sàn gì? Cái gì ở dưới ấy?”

Barb lùa những ngón tay run rẩy vào cốc. “Lời nhắn kiểu gì vậy trời?”

Nat không biết có nên tiến xa hơn không. “Chị có chịu nổi không nếu

tôi nói cho chị biết điều tôi đang lo lắng?”

Barb vẫn đang chau mày. “Được chứ.”

“Tôi lo là vụ trộm ở đây không phải là ngẫu nhiên. Đấy là vì tên trộm

đã rạch nát những chiếc ghế nệm, trông không giống như là một vụ ăn trộm
thực sự. Trông như là...”

“Ai đó đang lục tìm thứ gì đó phải không? Mẹ tôi cũng nói vậy đấy.”

“Chị có biết đấy là gì không?”

“Tôi chịu.” Barb chớp mắt, vẻ hoang mang, nhưng Nat không nỡ nào

nói cho cô ấy nghe điều mà Angus nghi vấn.

“Barb à, Ron là bạn của Joe Graf phải không?”

“Vâng, Joe là bạn thân nhất của anh ấy. Chúng tôi đi đây đó với gia

đình họ suốt.” Đột nhiên, đôi mắt xanh của Barb mở tròn. “Ôi, Chúa ơi! Tôi
biết Ron muốn nói gì! Giờ thì tôi nhớ ra rồi!”

“Gì cơ?” Nat hỏi, đoạn giật mình. “Gượm đã. Đây không phải là

chuyện của tôi.” Dầu vậy, cô thực sự thèm muốn được biết cái thứ dưới cái
sàn nhà quỷ quái ấy.

“Không, không sao đâu,” Barb hớn hở nói. “Ron có một xưởng làm

việc thủ công trong garage. Anh ấy thường cất đồ dưới sàn garage. Giống
như là nơi giấu đồ ấy. Chúng tôi để di chúc dưới đó, di chúc được lập sau
khi sinh Timothy, và cả giấy tờ bảo hiểm nữa, vì sàn cách lửa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.