“Tôi cũng không biết.” Barb ngẩng mặt lên, hai bàn tay ôm mặt làm
khuôn mặt cô nhuốm hồng. “Thật là một lời nhắn hay tuyệt.”
“Tôi thật sự xin lỗi. Có lẽ tôi đã hiểu nhầm.” Trong đầu Nat lóe lên
hình ảnh Saunders, nằm chờ chết. “Anh ấy có thể nói gì khác nhỉ? ‘Nó ở
dưới cửa chăng?’ Có cánh cửa nào mà chúng ta có thể tìm ở dưới không?”
“Không.”
“Core? Shore? Boor? Sore? Tour? Pore? More? Lore?
[21]
trong này có chút ý nghĩa nào với chị không?”
“Không. Cảm ơn thật nhiều nhé Ron!” Barb nói, tâm trạng trở nên
tăm tối. Cô nghiến răng. “Lời nhắn tuyệt thật đấy anh yêu! Chẳng phải là
anh yêu em! Chẳng phải là anh yêu tụi nhỏ!” Cô nhặt một tờ Playboy lên
ném vào tường, va vào một trong những cái thước đo thăng bằng treo trên
đấy. “Chỉ là tìm ở dưới sàn ấy. Tìm mấy cuốn báo khiêu dâm chết tiệt của
anh ấy.”
“Có lẽ là nó ở đây nhưng chỉ là chúng ta không nhìn thấy thôi.”
“Như là ở đâu?” Barb xoay vòng trên đôi giày thể thao.
“Bất cứ đâu.” Nat đưa mắt nhìn khắp lượt căn phòng, kiếm tìm một
manh mối. Garage này được dùng làm xưởng làm việc và chứa đồ. Búa và
cưa được ngay ngắn treo ở bảng móc đồ trên tường, bên cạnh một tủ đựng
dụng cụ cao bằng kim loại có gắn bánh xe, một đống những ngăn be bé
bằng nhựa và một bàn mộc Craftsman. Đồ chơi và xe đạp trẻ em, bóng và
gậy bóng chày, và một chiếc xe đẩy ba bánh Little Tykes được xếp gọn
gàng trong những chiếc hộp ở phần trước căn phòng, đặt tựa vào cánh cửa
garage bằng kim loại, loại cửa mở trượt lên trên. Tiếng mưa ầm ầm bên
ngoài, căn phòng này không ngăn được tiếng ồn hay hơi lạnh.
Barb nhìn căn phòng, hai tay chống trên hông. “Tôi nghĩ là tôi có thể
lục tìm thêm chút nữa. Anh ấy rất tháo vát. Có lẽ anh ấy đã giấu thứ gì đó ở