CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 36

tóc thanh lịch, cách trang điểm của bà rất hoàn hảo, vầng trán của bà vẫn
căng mịn, dù bà chẳng bao giờ thú nhận là mình sử dụng Botox, ngay cả
với Nat. Nat hỏi lại bà, “Mẹ chắc là con không thể giúp gì chứ?”

“Không, mẹ thích làm mà.” Mẹ cô sắp cà chua bít tết thành từng lớp

lên đĩa, rồi bắt đầu cắt viên phô mai mozzarella ướt ướt, xôm xốp theo quy
trình mà Nat thuộc lòng, cái cách mà những cô con gái biết được món ruột
của mẹ mình.

“Con thấy mọi người mua cho Hank cây gậy bi-a mới.”

“Paul chọn đấy. Có khắc tặng chữ cái đầu tên của nó nữa.”

“Mọi người tốt quá.”

“Chúng ta đều là người tốt mà,” mẹ cô dè dặt nói, và Nat bỏ qua. Mặc

dù rất yêu mẹ mình nhưng cô chẳng thể nào thân với mẹ được. Diane
Somers Greco đã truyền tải lòng kính sợ khách hàng đi khoang hạng nhất
vào cuộc sống gia đình của bà, và khi bà tự gọi mình là một người “nâng
khăn sửa túi”, Nat hiểu mẹ mình ngụ ý gì. Ý là một đứa con gái, sinh ra thứ
ba, phải luôn được xếp hàng thứ tư.

“Dạo này mẹ sao rồi?”

“Không tốt lắm.” Mẹ cô lắc đầu, giọng khó chịu. “Mẹ mệt mỏi về

chuyện thằng Paul.”

“Nó cũng làm con phát ốm.” Nat tựa người vào quầy bếp, và mẹ cô

chẳng buồn cười.

“Nó bị cảm lạnh rồi cứ vậy suốt. Mẹ sợ nó bị viêm phổi, viêm phổi

nhẹ.” Mẹ cô xắt viên mozzarella thành lát, giữ miếng phô mai giữa những
đầu móng tay sơn bóng và dùng đầu ngón tay vắt cho kỳ hết nước trong
miếng phô mai. “Lúc chơi bóng vợt cao su, nó phải thở hồng hộc.”

“Có lẽ là do nó chạy nhiều quá thôi mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.