CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 37

“Mẹ nghĩ không hẳn chỉ là vậy.”

“Thế thì mẹ bảo nó đi khám bác sĩ đi, kiếm mấy viên kháng sinh.”

“Nó không chịu đi đâu. Nó nói nó khỏe.” Mẹ cô vẫn đều tay xắt phô

mai, và từ viên mozzarella nhỏ ra một chất nước trăng trắng.

“Con chắc chắn nó sẽ không sao đâu. Mẹ đừng lo.”

“Sao mà mẹ không lo được cơ chứ? Nó là một đứa trẻ sinh thiếu

tháng.”

Hai mươi sáu năm trước cơ. Nat bỏ qua. Đã từ lâu cô chấp nhận việc

Paul là con cưng của mẹ cô, dù cô mới là đứa còi cọc.

“Mẹ coi trên trang WebMD, thế là mẹ càng thêm lo lắng. Người biết

đủ thứ không có gì hay ho cả. Phải nói là, chút ít tri thức là điều nguy
hiểm.”

“Có chút ít tri thức còn tốt hơn là không có chút nào đấy mẹ à. Mẹ chỉ

cần nhìn nhận chúng theo khía cạnh đúng đắn thôi.”

Mẹ cô xếp lớp những miếng mozzarella hình ô van lên đĩa cà chua, và

Nat biết mình đã nói điều không phải. Một khoảng thời gian trôi qua và
Tony Bennet thống trị cả không gian, nhưng cô thì không. Cô cố quay trở
lại trận đấu.

“Thế bố nói gì?”

“Ông ấy bảo đừng lo gì cả.”

“Vậy thì bố đúng rồi.” Bố cô không bao giờ lo lắng; đấy không phải

là kiểu nhà Greco. Bố cô coi những chấn thương khi chơi bóng là bằng
chứng cho sự kiên cường của con trai. Bố và mẹ cô đã quản lý câu lạc bộ
Booster ở trường trung học của bọn nhóc, tổ chức những buổi dạ tiệc trao
giải cho các huấn luyện viên, và sử dụng bất cứ ngôi nhà nào mà họ cư ngụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.