CÔ GÁI ĐỒNG TRINH VÀ CHÀNG DU TỬ - Trang 21

thì vẫn đang bất lực, gần như bất tỉnh, trong cơn thịnh nộ xoay quanh cái
bánh, hai chị em biết thế. Chưa biết chừng bà cô tội nghiệp đang cầu
nguyện.

Ơn phước là cuối cùng đám bạn cũng ra về. Tuy vậy cả hai chị em đều

đã mệt phờ. Và chính khi đó, Yvette ngoảnh lại và bất giác nhận ra nơi bà
nội già nua, đầy vẻ từ mẫu của mình, một ý chí quyền hành sắt đá, không
chút khoan nhượng. Bà ngồi đó bình thản, người phùng lên trong chiếc ghế
bành, gương mặt già đỏ đắn, chảy xệ, lấm tấm đồi mồi, có phần mụ mị mà
cứng rắn, tựa hồ chiếc mặt nạ che giấu một sự tàn nhẫn, chai đá đằng sau.
Ðó là sức ì bất biến của quyền lực kinh khiếp nơi bà. Trong một phút ngắn
ngủi, bà đã hé cái miệng già nua của mình ra, khai thác mọi thông tin về
Leo Wetherell. Bấy giờ bà ngơi nghỉ trong tuổi già. Nhưng trong cái phút hé
miệng ấy, tâm trí bà bừng tỉnh và cùng với lòng tham sống vô độ, nỗi thèm
muốn cuộc sống của mọi người, bà bắt đầu sục sạo từng chân tơ kẽ tóc. Bà
giống như một con cóc già mà Yvette từng thích thú quan sát, khi nó bất
ngờ nhảy lên ngồi trên gờ tổ ong, ngay trước khe cửa hẹp nơi đám ong ló
đầu ra, và chỉ với một cú táp chớp nhoáng của chiếc quai hàm tổ bố, đã đớp
lấy từng con ong một sẵn sàng phóng vào không trung, nuốt gọn hết con
này đến con khác, tựa hồ nó nuốt trọn được cả chiếc tổ ấy vào trong cơ thể
phùng phình, nhăn nheo, già chát của mình. Cứ thế mỗi dạo lũ ong bay ra
ngoài không trung vào tiết xuân, nó lại nuốt lấy chúng, hằng năm, hằng
năm, từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Nhưng rồi bác làm vườn, được Yvette gọi tới, đã nổi xung và đập chết

con vật bằng một tảng đá.

“Với lũ sâu bọ thì mi được việc đấy.” bác vừa cầm hòn đáước lại vừa

bảo. “Nhưng chớ có hòng mà tống hết tổ ong vào cái ruột của mi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.