CÔ GÁI ĐỒNG TRINH VÀ CHÀNG DU TỬ - Trang 8

Trưởng Mẫu, người một thời đã thu nhỏ mình lại như một góa phụ tầm

thường dưới mái nhà bé hẹp, giờ đây leo lên chiếc ngai chủ chốt trong tòa
mục sở, xác lập lại địa vị già nua của mình. Bà sẽ không để mình bị hạ bệ.
Bà ranh mãnh buông một tiếng thở dài kính trọng đối với lòng trung thành
mục sư dành cho đóa hoa tuyết trắng tinh khôi, đồng thời làm bộ chê trách
nó. Trong sự tôn kính quỷ quyệt dành cho tình yêu vĩ đại của con trai, bà
không nói lời nào chống lại nhánh tầm ma đã nảy nở trong thế giới xấu xa
kia, kẻ một thời được gọi là phu nhân Arthur Saywell ấy. Giờ thì ơn trời, cô
ả đã tái hôn và không còn là phu nhân Arthur Saywell nữa. Chẳng còn
người đàn bà nào mang tên ngài giáo khu trưởng nữa. Bông tuyết trắng tinh
khôi sẽ nở rộ mãi mãi kia không có danh xưng. Cả gia đình nhớ về cô như
Kẻ-vốn-dĩ-là-Cynthia.

Tất cả những điều này là dòng nước chảy trong cối xay của Trưởng

Mẫu. Nó bảo đảm cho bà chống lại ý định tái hôn của Arthur. Bà nắm ông
trong tay nhờ chính sự yếu hèn nhu nhược, tính tự ái hay né tránh của ông.
Ông đã cưới một bông tuyết trắng bất tử. May mắn cho ông! Ông đã bị tổn
thương! Bất hạnh cho ông! Ông đã đau khổ. A, đúng là một trái tim yêu
đích thực. Và ông đã… tha thứ! Phải, đóa hoa tuyết trắng đã được thứ tha.
Ông thậm chí còn để phần di chúc cho cô phòng hờ khi nào tên vô lại kia…
Nhưng im nào! Ðừng có mà nghĩ nhiều quá đến thứ tầm ma dễ sợ bên ngoài
thế giới tởm lợm kia! Kẻ-vốn-dĩ-là-Cynthia. Hãy để bông tuyết trắng bung
xòe ngoài tầm với, trên đỉnh cao dĩ vãng. Hiện tại là chuyện khác.

Ðám trẻ được nuôi dạy trong bầu không khí tự-thần-thánh-hóa-bản thân

và miễn-bàn-đến khéo léo này. Chính chúng cũng thấy đóa hoa tuyết trên
đỉnh cao ngoài tầm với. Chúng cũng biết nó ngự trị đơn độc trên đỉnh nguy
nga cách biệt h cuộc đời chúng, không ai được chạm vào.

Trong khi đó, đôi khi người ta vẫn nghe thấy mùi vị xấu xa, tởm lợm

của lòng ích kỷ và dục vọng tha hóa từ thế giới bẩn thỉu ngoài kia tràn về.
Cái mùi của cây tầm ma dễ sợ, Kẻ-vốn-dĩ-là-Cynthia ấy. Cây gai này quả
thật đã xoay xở từ xa để luồn vài dòng nhắn gửi tới các con gái mình. Và
trước cảnh đó, Trưởng Mẫu tóc bạc âm thầm lắc đầu ghét bỏ. Bởi nếu Kẻ-
vốn-dĩ-là-Cynthia quay lại, sẽ chẳng còn chỗ cho Trưởng Mẫu. Nỗi hằn thù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.