CÔ GÁI ĐỒNG TRINH VÀ CHÀNG DU TỬ - Trang 81

sốc vì nhục nhã và kinh tởm trước đây rồi. Không được để cho bà đối mặt
với một cú sốc nào nữa.”

Yvette nghe lõm bõm tiếng được tiếng mất.
“Con sẽ gửi cho họ một lá thư báo rằng cha không cho phép.” Nàng nói

mập mờ.

“Cô có quyền hành xử theo lề lối của cô. Nhưng hãy nhớ, cô phải lựa

chọn giữa những người trong sạch cùng lòng kính trọng tuổi già của bà nội,
với những kẻ mang thân xác và tâm hồn ô uế.”

Lại một khoảng yên lặng nữa. Nàng nhìn ông, bối rối tột cùng. Nhưng

đâu đó đằng sau sự lúng túng ấy là một nỗi khinh miệt thuần khiết, tĩnh tại
đến lạ kỳ mà những thiên tính khoáng đạt vẫn dành cho những thiên tính
tầm thường.

“Ðược rồi.” Nàng nói. “Con sẽ biên thư cho họ biết là cha không đồng

ý.”

Ông không trả lời. Một phần trong ông ngầm hãnh diện và đắc thắng,

nhưng hãnh diện và đắc thắng một cách khổ s

“Ta đã cố gắng không để việc này đến tai bà nội và cô Cissie. Không

việc gì phải công khai nó ra một khi con đã quyết định giấu giếm nó.”

Yên lặng thê lương.
“Ðược rồi. Con đi viết thư đây.”
Và nàng chuồn ra khỏi phòng.
Nàng đề tên bà Eastwood nơi đầu thư. “Chị Eastwood mến, cha không

đồng ý cho em gặp chị nữa. Chúng ta phải cắt đứt quan hệ từ đây, mong chị
hiểu cho. Em hết sức xin lỗi.” Chấm hết.

Thư gửi đi rồi, nàng thấy lòng trống rỗng thê lương. Giờ đây nàng sợ

hãi chính những nghĩ suy của mình. Giờ đây nàng thèm được ghì vào lồng
ngực của chàng du mục. Nàng muốn chàng ôm nàng trong vòng tay, dẫu chỉ
một lần, ủi an và nâng đỡ nàng. Nàng muốn chàng nâng đỡ nàng đối kháng
lại cha, người chỉ biết hãi hùng ghê tởm nàng.

Khúm núm và cau có vì sợ rằng ý nghĩ của chính mình là nhơ bẩn, tội

lỗi và điên rồ, nàng không lê bước nổi. Dường như khi nàng bước, nỗi sợ lại
làm thương tổn gót chân nàng. Nỗi sợ, nỗi kinh sợ lạnh lùng của thiên tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.