CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 89

137

“Anh sẽ chở em tới cửa hàng của Neiman. Chúng ta sẽ tìm một bộ nào đó
trang nhã và vừa vặn với em.”
“Em sẽ không tốn tiền cho một bộ váy mới đâu.
Mấy cái váy của em còn tốt chán,” tôi phản đối.
“Nghe này, nếu em muốn ăn mặc như một cái tàu diễu hành trong thời gian
riêng của em, anh sẽ không nói gì cả. Nhưng khi em ra ngoài gặp khách, và
đang cố tìm những vị khách có bối cảnh tốt, thì anh nhất định phải lên
tiếng. Vẻ ngoài của em sẽ đại diện cho cả cái văn phòng này, mà cái khẩu
vị của em chính là một thảm hoạ không thể khiếp hơn.”
Tôi đưa ánh mắt tức giận từ anh ta sang Sofia và Val, kêu họ lên tiếng giúp
tôi. Trong sự khinh bỉ của tôi, Sofia thì đang bận rộn kiểm tra tin nhắn, Val
thì sắp xếp chồng tạp chí trên bàn cafe.
“Được rồi,” tôi lẩm bẩm, “Em sẽ mua đầm mới.”
“Còn phải làm tóc nữa. Bởi vì cái đầu hiện tại chẳng đem lại cho em cái gì
tốt lành cả.”
“Em nghĩ anh ta nói đúng đó,” Sofia nhảy vô trước khi tôi kịp trả lời. “Chị
lúc nào cũng búi nó lên một cục.”

138

“Lần nào chị đi cắt tóc là thế nào nhìn chị cũng y như ụp cái nón bảo hiểm
lên đầu.”
Phớt lờ lời phản đối của tôi, Steven nói với Sofia.
“Gọi cho tiệm làm tóc và đặt lịch hẹn giúp Avery đi.
Nếu họ làm khó dễ em, thì nhắc cho họ nhớ họ còn thiếu chúng ta một ân
tình. Lần trước chúng ta đã tìm được đầu bếp trong lễ cưới của chủ họ. Còn
nữa, gọi cho người đo thị lực của Avery, đặt cho cô ấy cái kính áp tròng
phù hợp.”
“Không đời nào,” tôi nói. “Em sẽ không đeo kính áp tròng đâu. Em có vấn
đề với tất cả những thứ chạm vào mắt mình.”
“Cái đó là vấn đề nhỏ nhất của em luôn đó.”
Steven tìm thấy chìa khoá. “Đi thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.