CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 104

“Đúng vậy, cho dù có sai thì đã làm sao?” Quang Huệ bổ sung.

Cái chết của Lệ Lệ đã tạo ra một chấn động rất lớn trong lòng chúng tôi.

Chúng tôi chỉ nói thêm vài câu rồi chia tay. Số mạng vô thường. Địch Chi
chạy đến gặp Vệ An, Quang Huệ muốn tìm Tôn Duy Đống. Còn tôi đột
nhiên rất muốn thấy Lâm Phương Văn, rất muốn rất muốn ở bên cạnh người
mình yêu nhất, tìm kiếm chút an ủi. Có một ngày, cái chết sẽ chia cắt chúng
ta.

Tôi băng qua hành lang ký túc xá, nhẹ nhàng gõ cửa phòng anh.

Lâm Phương Văn ra mở cửa. Tôi nhìn anh, chẳng thể nào mở miệng.

Anh nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng. Tôi bổ nhào vào lòng anh, ôm chặt lấy
anh. Có một ngày, cái chết sẽ chia cắt chúng ta.

“Vi Lệ Lệ đã chết.” Tôi nức nở, “Cô ấy bị một cái đĩa sắt đập trúng sau

đầu trong đại hội thể thao trường.”

“Anh có đọc báo biết được.” Anh khẽ nói.

“Em rất sợ.”

Anh siết chặt vòng tay, truyền hơi ấm cho tôi. Tôi chợt cảm thấy, anh lại

trở về bên cạnh tôi rồi.

“Em rất nhớ anh!” Tôi thổ lộ với anh.

“Anh cũng vậy.” Anh nói.

Tôi mừng rỡ, khóc rống lên trong lòng anh.

“Đừng khóc.” Anh ôm tôi càng chặt hơn.

“Không phải anh đã không còn yêu em rồi sao?” Tôi hỏi anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.