CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 123

“Là áo len của mẹ sao?” Lâm Nhật mở túi đồ ra, là một chiếc áo len cổ

chữ V màu xám tro. Lâm Nhật ôm vào trong lòng, mặt dán lên chiếc áo len
nói: “Ấm quá!”

“Vậy thì tặng cho chị đó.” Lâm Phương Văn vẫn nói với giọng điệu vô

tình trước sau như một.

“Tốt quá!” Lâm Nhật lấy áo len làm của riêng.

Buổi tối, tôi ở lại nhà của Lâm Phương Văn, Lâm Nhật ngủ ở phòng bên

cạnh. Ánh trăng chiếu lên người Lâm Phương Văn, tôi nằm trên người anh,
chia sẻ ánh trăng.

“Sao chị anh không giống anh?”

“Chị ấy giống ba.”

“Chị ấy làm nghề gì?”

“Cứ cho là phóng viên đi.”

“Anh và chị có tình cảm tốt chứ?”

Đợi thật lâu, anh không có trả lời tôi. Hơi thở của anh dần trở nên nặng

trĩu, ngủ rất giống một đứa trẻ.

Có người gõ cửa.

“Ai đó?”

Lâm Nhật trên người choàng một chiếc chăn lông, đẩy cửa tiến vào. Tôi

vội vàng lăn xuống khỏi người Lâm Phương Văn.

“Chị có thể ngủ cùng các em không?” Trên mặt chị là bộ dạng bất lực.

“Không phải chị thích ngủ khỏa thân sao ạ?” Tôi hỏi chị ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.