CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 146

“Được rồi, chúng ta không cần ngồi taxi nữa.” Địch Chi nói.

Tôi cùng Địch Chi và Quang Huệ chạy tới đuổi theo xe anh. Tôi điên

cuồng vẫy tay sau xe anh, anh không nhìn thấy tôi. Khi mà gần như không
đuổi kịp, thì may mà phía trước vừa chuyển sang đèn đỏ, xe anh dừng trước
đèn giao thông.

Tôi vừa thở hổn hển vừa chạy lên, gõ lên cửa xe của anh. Anh nhìn thấy

tôi, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. Hóa ra bên cạnh anh còn có một người phụ
nữ khác, là Nhạc Cơ. Tôi sững người ra, đứng như trời trồng, cảm thấy
mình như một con ngốc. Nhạc Cơ nhìn tôi, sau đó quay đầu đi, cô ấy không
định giải thích với tôi.

Địch Chi và Quang Huệ đuổi kịp.

“Sao còn không lên xe?” Tôi chưa kịp ngăn cản Địch Chi đã giật cửa

trèo lên xe.

Lên xe rồi, cô ấy và Quang Huệ mới phát hiện người phụ nữ khác trên

xe, mà lại là Nhạc Cơ. Phản ứng của Lâm Phương Văn và Nhạc Cơ đã tố
cáo cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì.

“Chúng ta đi thôi.” Tôi nói với hai cô bạn.

“Trình Vận, lên xe.” Địch Chi kéo tôi lên xe, “Sao lại không lên xe, đây

là xe của bạn trai cậu mà.” Địch Chi cố ý nói thế cho Nhạc Cơ nghe, “Mà
kỳ nha, Nhạc Cơ, sao cậu lại ở đây?”

Nhạc Cơ không quan tâm đến Địch Chi. Lâm Phương Văn không nói

một câu.

Tôi mờ mịt đứng trên đường, Địch Chi kêu tôi không được về, tôi còn

chỗ nào có thể đi sao? Tôi phải đi về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.