CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 115

Tiếng bánh xe rít lên cùng tiếng ầm ầm, khùng khục từ động cơ của chiếc
Fiat đã thế chỗ âm thanh vù vù mạnh mẽ của chiếc Bugatti.

- Anh chuyển sang số hai đi, Billie đề nghị.

- Báo cho cô biết là tôi đã ở số bốn rồi!
Cô ta nhìn đồng hồ đo tốc độ đang chỉ mức gần 70 km/h.
- Anh đi chậm quá mức, cô ta nói, vẻ bực mình.
- Cô nên nhớ là đi thế này, chúng ta chắc chắn sẽ không bị vượt quá tốc độ
giới hạn.

Lúc nhanh lúc chậm nhưng cuối cùng chiếc xe cà tàng cũng đưa chúng

tôi tới trạm kiểm soát biên giới rộng mênh mông, qua đó là tới Tijuana. Như
thường lệ, tại trạm kiểm soát là cảnh tắc nghẽn và ồn ào. Trong lúc xếp
hàng chờ đợi ở cửa Mexico Only, tôi tranh thủ tổng kết lại với hành khách
của mình những chỉ dẫn cuối cùng:

- Thông thường, đi theo chiều này có khả năng chúng ta sẽ ít bị kiểm tra

hơn nhưng nếu điều đó xảy ra thì sẽ là nhà tù cho cả cô lẫn tôi và lần này sẽ
chẳng trốn nổi đâu! Vậy nên chúng ta sẽ tránh làm những điều xuẩn ngốc,
đồng ý chứ?
- Tôi vểnh tai lên nghe đây, cô ta nói rồi nháy mắt theo kiểu Betty Boop.
- Rất đơn giản thôi: cô không được mở miệng, cũng không được động đậy
dù chỉ một sợi lông. Chúng ta là hai công nhân Mêhicô lương thiện đang
trên đường trở về nhà. Hiểu chưa?

- Vale, senor.

- Và nếu có thể thì cô làm ơn đừng làm tôi rối trí nữa, như thế là để tôi được
nghỉ ngơi đấy.
- Muy bien, senor.
May mắn đã mỉm cười với chúng tôi lần này: trong vòng chưa đến năm
phút, chúng tôi đã qua được biên giới, không bị kiểm tra cũng không gặp
rắc rối gì.

Giống như suốt từ đầu cuộc hành trình, chúng tôi tiếp tục đi men theo

bờ biển. May mắn thay, ông chủ xưởng sửa chữa đã cho lắp một chiếc đài
chạy băng cũ trên xe. Nhưng rủi thay, băng cát sét duy nhất trong hộp chứa
đồ là một album của Enrique Iglesias, dường như nó khiến Billie rất thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.