CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 146

- Cuộc sống riêng tư rất quan trọng! Tôi biết cô chẳng bao giờ thèm đọc

sách nhưng khi nào có nhã hứng cô làm ơn hãy liếc qua sách của
Soljenitsyne. Ông ta đã viết một câu cực đúng: “Tự do của chúng ta được
tạo dựng trên những gì người khác không biết về cuộc đời của chúng ta.”

- Phải rồi, chính xác đấy, và tôi chỉ muốn cân bằng lại cán cân thôi, cô

ta cãi.
- Cán cân nào?
- Anh biết mọi thứ về đời tôi... Vậy nên tôi có tò mò một chút về đời anh thì
cũng là chuyện bình thường, đúng không?
- Không, không bình thường! Chẳng có gì bình thường cả. Lẽ ra cô không
nên rời khỏi thế giới tưởng tượng và tôi cũng chẳng nên theo chân cô tới
đây làm gì.

- Sáng nay anh mới đáng yêu làm sao.

Tôi có nằm mơ không... Chính cô ta lại đang trách cứ tôi!
- Nghe này: có thể cô có tài xoay chuyển tình hình theo hướng có lợi cho
mình, nhưng với tôi thì không ăn thua gì đâu.

- Cô gái này là ai? cô ta chỉ vào tấm ảnh và hỏi tôi.

- Đó là em gái giáo hoàng, câu trả lời đã vừa ý cô chưa?
- Chưa, anh chẳng biết đối đáp gì cả. Ngay cả trong sách, anh cũng chẳng
dám.

Cô ta mới táo tợn làm sao!

- Đó là Carole, một cô bạn thời thơ ấu.
- Tại sao anh lại giữ ảnh cô ấy trong ví như một di vật thế này? Tôi nhìn cô
ta đầy tức giận và khinh bỉ.
- Ôi, mẹ kiếp! cô ta thốt lên rồi rời sân hiên. Vả lại tôi mặc xác cái cô
Carole của anh!
Tôi nhìn vào tấm ảnh đã ố vàng viền khung trắng trên tay mình. Mấy năm
trước, tôi đã khâu nó vào ví của mình nhưng chưa bao giờ xem lại.
Ký ức dần ùa về. Đầu óc tôi mụ đi đưa tôi về mười sáu năm về trước,
Carole đang ở trong vòng tay tôi và hét lên với tôi:
- Thôi nào! Đừng ngọ ngoạy nữa, Tom! Cười lên nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.