CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 216

o O o

San Francisco
Bệnh viện Lenox
4 giờ chiều

Ethel Kaufman không tài nào ngủ được. Kể từ lúc Bonnie đi sau bữa trưa,
bà cứ trằn trọc trên giường. Có gì đó không ổn. Tức là ngoài căn bệnh ung
thư đang hủy hoại hai lá phổi của bà ra...

Chính là quyển sách ấy. Hay nói cách khác, là những gì bà đã viết lên

những trang giấy trắng trong sách. Bà nhỏm dậy, tựa lưng vào gối rồi cầm
cuốn tiểu thuyết đang để trên bàn đầu giường, mở đến trang bà đã nắn nót
viết vào công thức làm món tráng miệng thời ấu thơ của mình. Nỗi buồn
thảm trong lòng bà từ đâu dội lại không biết? Từ cái chết đang chực đến cứ
mỗi ngày lại thắng thế hơn? Có lẽ vậy.

Nỗi buồn thảm... Bà ghét nó. Đường đời trôi nhanh đến nỗi bà quyết

định không bao giờ nhìn lại phía sau nữa. Bà lúc nào cũng chỉ sống với hiện
tại, cố gắng lờ đi quá khứ. Bà không lưu giữ kỷ niệm, không tổ chức một
lần sinh nhật nào, cứ hai hoặc ba năm lại chuyển nhà một lần để không quá
gắn bó với vật cũng như với người. Với bà, đó luôn là điều kiện để có thể
tồn tại.

Dù vậy, buổi chiều nay, quá khứ đã đến gõ cửa phòng bà. Bà khó nhọc

đứng dậy, bước vài bước tới chỗ cái tủ sắt đựng đồ. Bà lấy ra chiếc va li nhỏ
bằng da cứng có khóa Éclair, cô cháu gái Katia đã mang nó tới cho bà trong
chuyến thăm mới đây. Trong đó là những thứ đồ Katia tìm thấy khi dọn dẹp
căn nhà của bố mẹ trước khi bán.

Bức ảnh đầu tiên được chụp vào tháng Ba năm 1929, vài tháng sau khi

bà chào đời. Trong ảnh là một cặp vợ chồng hạnh phúc đang tự hào đứng
tạo dáng cùng ba đứa con. Ethel nằm trong vòng tay mẹ, trong khi anh chị
bà, cặp song sinh bốn tuổi, đứng bên bố. Quần áo đẹp, nụ cười chân thành,
vẻ thấu hiểu lẫn nhau: tình cảm gia đình và sự ngọt ngào toát ra từ bức ảnh.
Ethel đặt bức ảnh cạnh mình trên giường. Bà không xem lại nó đã mấy chục
năm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.