CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 290

Khi tôi đắm chìm vào một chuyện nào đó thì dường như các vạch mốc thời
gian trong tôi bị xóa nhòa.

- Cậu viết được bao nhiêu trang rồi? cậu ta hỏi rồi nghển cổ cố đọc qua

vai tôi.
- Hai trăm năm mươi trang, tôi vừa đáp vừa hạ màn hình xuống. Được một
nửa rồi.
- Billie thế nào?
- Vẫn đang được theo dõi trong tình trạng hồi sức.

Cậu ta trịnh trọng lôi từ trong túi các tông ra một cuốn sách được đóng

rất cầu kỳ.
- Tớ có quà cho cậu đây, cậu ta nói vẻ bí hiểm.
Phải mất một lúc tôi mới hiểu ra đây chính là cuốn tiểu thuyết của mình mà
Milo cùng Carole đã phải lùng khắp nơi khắp chốn.
Cuốn sách đã được khâu lại chắc chắn, bìa ngoài bằng da mới cứng, sờ vào
nhẵn thín.
- Không có gì phải lo lắng cho Billie nữa, Milo trấn an tôi. Giờ đây việc
duy nhất cậu cần làm đó là viết cho xong cuốn tiểu thuyết để đưa cô ấy trở
lại thế giới của mình.
o O o

Nhiều tuần, nhiều tháng trôi qua.
Tháng Mười, tháng Mười một, tháng Mười hai...

Làn gió tới cuốn đi những chiếc lá vàng rơi trên vỉa hè và tiếp sau ánh nắng
dịu nhẹ của tiết trời thu là cái khắc nghiệt của mùa đông.

Các quán cà phê xếp những dãy ghế ngoài sân hiên lại và đốt lò sưởi

lên. Những hàng bán hạt dẻ xuất hiện ở lối ra của bến tàu điện ngầm, nơi
khách qua đường kéo mũ bo nê lên trùm đầu và thắt chặt khăn quàng.

Được đà, tôi viết càng lúc càng nhanh hơn, mải miết gõ bàn phím tới

mức gần như không kịp lấy lại hơi. Giờ đây tôi say mê trong câu chuyện mà
mình là nạn nhân thì đúng là hơn người sáng tạo và tôi như bị thôi miên bởi
số thứ tự trang cứ chạy đi trên phần mềm soạn thảo văn bản: 350, 400,
450...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.