CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 74

- Cậu có còn nhớ cái ngày mà cậu nhận được tiền tác quyền lần đầu tiên

không? Một khoản kếch xù đến mức cậu muốn chia cho cả tớ. Dĩ nhiên là
tớ từ chối nhưng cậu đã xoáy được thông tin tài khoản của tớ để chuyển séc
cho tớ. Hẳn cậu vẫn nhớ vẻ mặt của tớ khi nhận được bản sao kê tài khoản
với số dư hơn 300 000 đô la chứ!
Gợi lại chuyện này, tâm trạng Carole có vẻ khá hơn một chút và trong đôi
mắt nhòa lệ của cô khẽ ánh lên niềm vui.

Tôi cũng mỉm cười khi hồi tưởng lại thời kỳ hạnh phúc ấy, cái thời tôi

vẫn còn ngây thơ tin rằng tiền có thể giúp giải quyết được mọi vấn đề của
chúng tôi. Trong một thoáng, mọi chuyện có vẻ trở nên nhẹ nhàng hơn
nhưng khoảnh khắc ấy chẳng được bao lâu và trong đôi mắt Carole chỉ còn
đọng lại những giọt nước mắt tuyệt vọng khi nài nỉ tôi:
- Cậu làm ơn đồng ý đi. Tớ sẽ trả chi phí cho đợt điều trị.
Gương mặt Carole khi ấy lại là gương mặt của bé gái bị hành hạ mà tôi
từng biết thuở ấu thơ, và để làm cô ấy yên lòng, tôi hứa sẽ theo đợt điều trị.

Chương 12 - Trại Cai Nghiện

Cái chết sẽ tới và nó sẽ có được đôi mắt em...

Tiêu đề một bài thơ tìm thấy trên bàn đầu giường của Cesare Pavese sau khi
ông tự vẫn. Ngồi sau vô lăng chiếc Bugatti, Milo lái xe chậm rãi, không
giống với cậu ta chút nào. Một bầu không khí yên lặng nặng nề bao trùm cả
xe.

- Thôi nào, đừng giữ bộ mặt đó nữa. Tớ có đưa cậu tới trung tâm Betty

Ford[1] đâu!
- Hừm...

Lúc còn ở nhà tôi, chúng tôi lại hục hoặc với nhau gần một tiếng đồng

hồ vì không tìm ra chìa khóa xe của cậu ta. Lần đầu tiên trong đời, suýt chút
nữa chúng tôi đã choảng nhau. Cuối cùng, sau khi cãi vã chúng tôi quyết
định gọi dịch vụ chuyển hàng tới văn phòng của Milo để lấy chìa khóa dự
phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.