CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 105

"Con nói là anh ta nghỉ lại ở Waldorf?"

"Vâng, dì yêu. Tại sao lại không? Ồ, con biết là Chris thích nơi chốn yên

tĩnh," nàng mỉm cười, "nhưng con lại thích nơi ánh sáng lập lòe. Và con đã
thuyết phục được chàng."

"Nhưng chỗ đó đắt tiền kinh khủng." Một nhận thức bất thần xâm chiếm

lấy Katharine. "Nancy, nghe đây con, con có chắc là Chris có thể chi trả cho
những thứ này, hoa hoè, quà cáp, khách sạn sang trọng? Nếu như anh ta
không có khả năng, có vẻ không công bằng lắm khi yêu cầu nhiều như thế."

"Chàng chưa bao giờ phàn nàn mà dì," Nancy đáp lại vô tư.

"Con nghĩ là anh ta sẽ phàn nàn à? Anh ta không phải là loại người đó. Dì

không muốn phải nói chuyện này nhưng, Nancy, chúng ta phải thực lòng về
chuyện đó."

Nancy lại mỉm cười với nụ cười cố hữu. "Không nên lo lắng quá dì yêu.

Chris rất là hoàn hảo. Mọi người ở Cleveland gọi chàng là ông chủ mới. Có
người nói với con mà. Dì đừng có ngó con như vậy. Con sẽ không tranh
luận với dì đâu. Con đã tranh cãi cả chiều nay vì cái vụ đi Vermont rồi."

Thời gian ngưng đọng. Nancy rõ ràng là trong trạng thái vui vẻ nhất, lẫn

cả bề ngoài, mà Katharine không bao giờ có được.

Cuối cùng Katharine nói: "Ý con là Chris muốn con tới gặp mẹ anh ta?"

"Vâng," Nancy đáp với một cái gật đầu. "Và những vị chú bác cùng bốn

mươi hai người anh em họ. Và một dàn những người hàng xóm, con nghĩ
thế. Chàng muốn chúng ta đi ngày thứ Năm. Ở chơi hai hay ba ngày gì đó.
Lại đúng lúc con phải chuẩn bị cho các cuộc diễn tập. Dì có tưởng tượng
nổi không? Vào mùa đông buốt giá chết người, lìa bỏ New York để tới một
xứ khỉ ho cò gáy nào đó ở vùng ngoại ô."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.