CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 117

sớm này làm ẹ của Chris cảm thấy ấm áp lạ và một niềm vui không thể
khoả lấp.

Ngay tức khắc sau đó, họ chuẩn bị ra chơi hồ băng. Sammy, như đã sớm

thông báo sẽ lo liệu cho Katharine, không hề chậm trễ giây phút nào, và
mặc dù không thấy bóng dáng của Nancy, anh chàng lấy ra một đôi giày
trượt từ kệ gỗ và dẫn đường Katharine ra chỗ đóng băng. Madden đi với họ
tới trạm nghỉ.

*

Thật là một buổi sáng tuyệt diệu. Khi nàng đi giữa Sammy và Madden

trên con đường lộ, Katharine ước gì con đường đó không bao giờ hết.
Người nào họ gặp cũng quen biết Chris nên ai cũng chào hỏi xã giao thân
thiện. Bây giờ, với ấn tượng mà nàng đã có đêm trước, nàng hoàn toàn nhận
ra tính cách thật sự của chàng, con người thật thụ của chàng, sự cân bằng
giữa nghị lực và ý chí khiến cho chàng không bao giờ quên được những vị
thánh thiện trong gia đình cũng như một người bạn.

Tại căn nhà thuyền, Sammy quỳ gối với vẻ hồ hởi lẫn nhiệt tâm, mang

giày trượt cho nàng. Rồi họ đi khỏi, lướt ngang qua những mặt gương
phẳng lặng như chim được chấp thêm cánh. Madden vẫn đứng không nhúc
nhích tại trạm nghỉ, ngắm họ biến mất sau khúc ngoặc của con suối. Gương
mặt chàng đượm vẻ hiếu kỳ. Chàng thích trượt băng và không trượt cũng đã
lâu. Như thể chàng ước mình đi trượt chung với họ, tìm lại cảm giác cũ trên
băng. Có lẽ đó là nguyên nhân khiến chàng có ánh mắt bối rối lạ kỳ khi
chàng quay người đi chậm rãi về hướng ngôi nhà để chờ Nancy.

Gần hai giờ rưỡi Katharine và Sammy mới về tới. Bữa trưa dĩ nhiên là đã

xong, trên bàn không còn thức ăn nữa và mọi người cũng tản đi mất, nhưng
khi họ ào vào nhà, miệng cười nói huyên thuyên cũng như tạ lỗi, Bà
Madden gật đầu hiểu ý họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.