CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 16

Katharine chằm chằm nhìn Nancy một cách trìu mến, thầm nghĩ nàng

thật là quyến rũ tối naỵ Mặc dù nàng chỉ mới hai mươi bốn tuổi, nàng đã ra
nẩy nở hoàn toàn, hình dáng thanh tú yêu kiều. Khuôn mặt đáng yêu, có hơi
căng thẳng với gò má cao, cặp mắt xanh biếc hơi xéo với đôi lông mày kẻ
chì mỏng. Tóc nàng cũng mượt mà, nhuộm màu vàng hợp thời, óng lên
những lọn vàng. Miệng của nàng mỏng và đỏ thắm mặc dù Nancy không
thoa son. Dáng người thanh mảnh của nàng, lấy cớ là biếng nhác lại chứa
đựng một sự xúc cảm mãnh liệt lạ lùng đến sôi nổi.

"À," Katharine đáp với vẻ nghiêm nghị, "dì tưởng là con gắn bó lắm với

nghệ thuật."

Nancy cười tọ "Con vẫn còn mà dì. Nhưng nó không ngăn cản con lấy

Chris đâu."

"Dì biết," Katharine mỉm cười, rồi liếc quanh. "Chris đâu rồi?"

"Con muốn dì đi tìm chàng, dì yêu!"

"Cái gì!"

"Sẽ vui lắm mà. Dì lúc nào cũng lạc lõng trong đám bạn của con, dì yêu.

Con cá với dì là dì chẳng tìm thấy chàng đâu hết."

"Nếu cậu ta là một người lịch thiệp" - môi Katharine cong lên thích thú –

"dì nghĩ là cậu ta phải đi tìm dì!"

Tới giờ, lần lượt khách khứa lục tục tới, và Nancy, làm điệu bộ nhăn nhó

với Katharine rồi hoà mình vào đám khách. Katharine bước tới dãy bàn đầy
thức ăn, lấy lại phong độ bằng cách chọn cho nàng một đĩa bánh mì nướng
có quệt bột trứng cá muối (món ăn khai vị, có khi quệt với phó mát). Nàng
không dễ bị lôi cuốn vào trung tâm của buổi tiệc, hoàn toàn dễ chịu khi
đứng một mình chỉ với ổ bánh mì cặp. Cử chỉ của Katharine có một mối tự
tin đáng chú ý được gọt giũa hoàn hảo và tự nhiên hết sức sau những lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.